Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 268: Giải Thích Sự Thật (2)

Chương 268: Giải Thích Sự Thật (2)Chương 268: Giải Thích Sự Thật (2)
Không lâu sau, chỉ thấy Tiểu Lục dắt một người ngựa tới."
"Buộc con ngựa lên cây cột này." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Khi Tiểu Lục nghe thấy Thiên Vũ Hàn nói vậy thì gật đầu.
"Vâng thưa vương gia." Sau khi Tiểu Lục làm xong hết mọi việc thì Thiên Vũ Hàn liền bảo bọn họ ra hết ngoài.
Lúc này, quản gia trong phủ của Thiên Vũ Hàn cũng tới.
"Vương gia, người mà ngày bảo thuộc hạ đi tìm đã tìm thấy rồi." Quản gia nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn gật đầu và nhìn về những người ở gần đó.
"Mau thay cái cửa sổ này đi."
Mấy người đó cải tạo lại cửa sổ cho dày hơn, tất cả bọn họ đều không biết thật ra cái cửa sổ đó có một ngăn bí mật, trong ngăn bí mất có để một con chuột bạch nhỏ.
Sau khi làm xong hết tất cả, Thiên Vũ Hàn liên bảo bọn họ đóng cửa lại và đợi ở bên ngoài.
Lúc này hoàng thượng đã mất đi sự kiên nhẫn, lúc ngài ấy đang sốt ruột chờ đợi thì chỉ thấy trong cung Vĩnh Ninh truyền đến một trận náo động, hình như là có một cơn gió.
Cửa sổ và cửa ra vào không ngừng lay động, lúc này lại nghe thấy tiếng ngựa kêu thảm thiết, Hàm Vũ Đồng nghe thấy thì không chịu được mà phải bịt tai lại, một lúc sau thì tiếng ngựa kêu dần biến mất.
Một lúc lâu sau, Thiên Vũ Hàn liền ra lệnh dỡ cánh cửa sổ kia xuống và thay lên một chiếc cửa sổ bình thường. "Hoàng đệ đang làm gì vậy?" Hoàng thượng không hiểu nhìn Thiên Vũ Hàn ở gần đó.
Thiên Vũ Hàn nghe thấy câu hỏi của hoàng thượng cũng không đáp lại ngài ấy, mà mở ngăn bí mật của cái cửa sổ kia ra .
Sau khi hắn mở ngăn bí mật ra, chỉ thấy một con chuột bị hút khô máu và vài con bướm đã chết ở trong ngăn bí mật...
"Cái này, chuyện này là thế nào?" Lúc hoàng thượng nhìn thấy thì vội vàng hỏi Thiên Vũ Hàn.
"Bẩm hoàng thượng, những con bướm này chính là bướm ở trên bức bình phong.' Thiên Vũ Hàn nói.
"Ngươi nói là, bướm trên bức bình phong đều là bướm thật sao?"
"Đúng vậy." Thiên Vũ Hàn đáp lại.
"Sao có thể như vậy, bướm ở trên bức bình phong không động đậy, sao mà bọn chúng lại có thể là thật được chứ?"
"Quả thật là những con bướm trên bức bình phong kia là có người cố ý nuôi dưỡng ở trên đó, còn người nuôi bướm thì thân cũng đã bắt được rồi." Thiên Vũ Hàn nói với hoàng thượng.
"Người nuôi bướm là ai?" Hoàng thượng nhìn Thiên Vũ Hàn ở gần đó và nói.
"Người đâu, đưa cung nữ kia lên đây."
Lúc này, chỉ thấy Thiên Vũ Hàn vừa nói dứt lời thì có hai thị vệ áp tải một cung nữ lên.
"Cung nữ này không phải là người của cung Vĩnh Ninh sao?" Lúc này Hàn Vũ Đồng nhìn thấy cung nữ bị cắt mất lưỡi kia nói.
"Đây rốt cuộc là chuyện gì?" Hoàn thượng nhìn Thiên Vũ Hàn và nói.
Thiên Vũ Hàn chưa kịp nói gì, cung nữ kia sau khi nhìn thấy hoàng thượng thì không ngừng quỳ lạy.
Đến lúc này hoàng thượng cũng đứng hình.
"Đang làm cái gì vậy?” Hoàng thượng cau này nói với cung nữ kia.
"Bẩm hoàng thượng, có vẻ cung nữ này có điều gì muốn nói với hoàng thượng." Lúc này Lý công công ở bên cạnh hoàng thượng mới lên tiếng.
"Muốn nói gì thì cứ nói đi." Hoàng thượng nhìn cung nữ kia rồi nói.
"Hoàng thượng, lưỡi của cung nữ này đã bị cắt rồi không nói được đâu ạ." Lúc này Hàn Vũ Đồng nói với hoàng thượng.
Hoàng thượng nghe xong câu nói này của Hàn Vũ Đồng thì cau mày nhìn cung nữ kia.
"Mồm không nói được thì tay cũng phải biết viết chứ, người đâu chuẩn bị giấy bút.' Hoàng thượng nói.
Lúc người hầu mang giấy bút lên và để trước mặt cung nữ kia, cung nữ mới đưa bàn tay ở trong ống tay áo của mình ra, bây giờ nhìn thấy cảnh này mọi người đều choáng váng.
"Làm sao vậy? Ngón tay của cung nữ này bị người ta chặt đứt rồi!" Sau khi Hàn Vũ Đồng nhìn thấy thì vội vàng nhắm mắt lại không tiếp tục nhìn cung nữ kia nữa.
"Trông thật đáng sợ, rốt cuộc là cung nữ này đã trải qua những chuyện như thế nào, tại sao lại bị cắt đứt lưỡi và ngón tay chứ." Hàn Vũ Đồng thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận