Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 170: Chú Ý An Toàn (2)

Chương 170: Chú Ý An Toàn (2)Chương 170: Chú Ý An Toàn (2)
Khi cậu ấy vừa mới nói hết lời, lại thấy trên đầu truyền đến một trận đau nhói, cậu ấy ngẩng đầu nhìn thấy Tô Mộc đang vểnh môi nhìn mình.
"Ca ca huynh làm cái gì vậy? Sao lại đánh ta." Tô Thần ấm ức nhìn Tô Mộc nói.
"Mau im miệng, không cho phép lấy chuyện này ra để nói đùa." Tô Ngưng Nguyệt nhìn bộ dạng này của hai người bọn họ liên cười.
"Được rồi, ca ca, Tiểu Thần cũng không phải cố ý, chỉ là đệ ấy lo lắng cho ta, không cần nổi giận với đệ ấy." Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy gật gật đầu, Tô Thân ở bên cạnh cảm thấy cực kỳ ấm ức, dọc theo đường đi cậu ấy cũng không nói gì nữa.
Tô Ngưng Nguyệt cũng chú ý tới cảm xúc của Tô Thần, nhưng nàng vẫn mặc kệ Tô Thần.
"Đợi sau khi trở về lấy đào hộp dỗ dành Tiểu Thần vậy, đoán chắc đệ ấy nhìn thấy đào hộp thì sẽ vui vẻ!" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ trong lòng.
Tô Ngưng Nguyệt không biết lúc này ở trong thế giới hiện thực của nàng, ba nàng đang tìm nàng khắp nơi, nhưng ba nàng cũng không nói tin nàng biến mất cho mẹ của Tô Ngưng Nguyệt biết.
Bởi vì ông ta sợ sau khi mẹ của Tô Ngưng Nguyệt biết chuyện này sẽ tới toà án khởi tố ông ta, đến lúc đó chắc chắn quyên nuôi dưỡng Tô Ngưng Nguyệt sẽ rơi vào tay mẹ Tô Ngưng Nguyệt, ông ta cũng không muốn để cô con gái thiên tài bảo bối cứ như vậy rời khỏi ông ta.
Lúc đám người Tô Ngưng Nguyệt tìm trái cây ở trên núi tìm tuyệt đối không ngờ được lúc này trong nhà có một vị khách không mời mà đến, đó là Liễu Ninh.
Liễu Ninh cố ý nhân lúc đám người Tô Ngưng Nguyệt không ở nhà mới đến nhà của bọn họ, bởi vì mặc dù Liễu Ninh biết Tô Ngưng Nguyệt khó đối phó, nhưng Diêu Xuân vẫn có thể đối phó được.
"Có người ở nhà không?" Tại lúc này, Liễu Ninh một mình đi tới trong sân nhà Diêu Xuân hô lên.
Diêu Xuân đang nằm ở trên giường nghỉ ngơi nghe thấy Liễu Ninh gọi xong vội vàng ngồi dậy, bà ấy không biết Liễu Ninh tìm bà ấy có chuyện gì.
Sau khi Diêu Xuân xuất hiện, bà ấy liền thấy Liễu Ninh đang quan sát xung quanh một lượt.
"Có chuyện gì sao?" Diêu Xuân nói với Liễu Ninh.
"Còn không phải lâu rồi không tới thăm ngươi sao? Làm sao? Gần đây có khỏe không?" Lúc này, Liễu Ninh giả mù mưa sa nhìn Diêu Xuân nói.
"Vẫn sống rất tốt, hôm nay cơ thể không thoải mái, nếu không có chuyện gì thì mời trở về cho." Diêu Xuân nhìn Liễu Ninh nói.
Liễu Ninh nghe thấy Diêu Xuân nói lời này ngây ngẩn cả người.
"Thật không ngờ, còn muốn đuổi ta đi, lão nương cũng không dễ đối phó như vậy!" Liễu Ninh thầm nghĩ.
"Cơ thể không tốt hả, có cần gọi đại phu xem giúp ngươi không." Liễu Ninh nhìn Diêu Xuân nói.
Diêu Xuân nghe thấy Liễu Ninh nói vậy lắc lắc đầu.
"Không cần phiền tới đại bá mẫu, không sao cả, mời ngươi trở về cho!"
"Thật ra hôm nay ta tới là có một chuyện, hai ngày nữa chính là đại thọ 60 của lão gia tử, ta thay mặt lão gia tử qua đây mời các ngươi, đến lúc đó các ngươi nhất định phải tham gia!" Liễu Ninh nhìn Diêu Xuân ở bên cạnh nói.
Diêu Xuân thật không ngờ Liễu Ninh lại cố ý qua đây để nói chuyện này, kỳ thật cho dù Liễu Ninh không nói thì Diêu Xuân vẫn nhớ ở trong lòng.
Bà ấy không biết rốt cuộc trong hồ lô của Liễu Ninh lại muốn làm cái gì. "Được ta đã biết." Liễu Ninh nghe thấy Diêu Xuân nói lời này xong cũng biết Diêu Xuân nhất định sẽ tham gia.
Bà ta biết lúc này mình ở tại chỗ này cũng không còn ý nghĩa gì, trước khi bà ta rời đi, bà ta nhìn Diêu Xuân.
"Nhớ rõ, đó là đại thọ 60 của lão gia tử, tay không đến chắc chắn không tốt lắm đâu!" Nói xong, Liễu Ninh rồi rời khỏi nhà Diêu Xuân.
Diêu Xuân cũng không đáp lại lời bà ta, cứ như vậy mà trở về phòng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận