Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 232: Khuyên Nhủ Tô Thần (2)

Chương 232: Khuyên Nhủ Tô Thần (2)Chương 232: Khuyên Nhủ Tô Thần (2)
Mặc dù lúc này Tiểu Lục đang ở học đường nhưng tâm trí của hắn ta vẫn ở trong cung Vĩnh Ninh.
"Rốt cuộc ở cung Vĩnh Ninh người đó đã trải qua chuyện gì, làm sao có thể biến thành một cái xác bị hút máu đến khô chỉ sau một đêm? Thật sự rất đáng sợ, ta lớn thế này cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy!"
"Gia, ngài đang suy nghĩ gì vậy?" Lúc này, một người nhìn thấy Tiểu Lục đang phát ngốc ngồi đó thì đưa tay ra quơ quơ trước mắt Tiêu Lục, nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nghe thấy người kia nói thì mới bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ.
Tiểu Lục nhìn người kia rồi lắc đầu.
"Không có gì.'
Người kia nhìn thấy Tiểu Lục như vậy cũng không nói gì thêm nữa. Bởi vì hắn ta sợ rằng nếu mình nói thêm hai từ nữa thì Tiểu Lục sẽ trừng phạt hắn ta.
"Đúng rồi, gia ngài đã nghe nói chưa? Hôm qua có người chết trong cung Vĩnh Ninh." Lúc này người đó đột nhiên nghĩ đến chuyện ở cung Vĩnh Ninh, vì vậy hắn ta lập tức nói với Tiểu Lục.
Nghe được lời nói của người kia, Tiểu Lục cau mày nhìn hắn ta.
"Có phải ngươi đã quan tâm đến quá nhiều chuyện rồi không? Hay là nói gân đây nhàn rỗi không có việc gì làm." Tiểu Lục nói với người kia.
Người kia nghe thấy Tiểu Lục nói vậy thì vội vàng khom lưng với Tiểu Lục.
"Gia, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân không nên nhiều lời. Xin gia thứ tội."
"Thôi, ngươi đi làm việc của mình đi. Sau này không phải chuyện của mình thì đừng có hỏi nhiều."
Người kia nghe được lời của Tiểu Lục thì vội vàng gật đầu. "Gia nói đúng, tiểu nhân sẽ lập tức đi làm việc của mình." Nói xong người kia lập tức rời đi.
Bởi vì Tiểu Lục đi vắng quanh năm nên hắn ta hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra trong cung, Thiên Vũ Hàn cũng không biết. Thiên Vũ Hàn vẫn luôn sống ở Lĩnh Nam, một năm hắn cũng không vào cung mấy lần, cũng không để ý nhiều đến những chuyện trong hậu cung.
Lúc này, Thiên Vũ Hàn đang đọc sách trong thư phòng thì nghe thấy có người gõ cửa.
"Vương gia, có một lá thư gửi cho ngài." Thuộc hạ của Thiên Vũ Hàn nói với hắn.
"Vào đi." Thiên Vũ Hàn nói với người ngoài cửa.
Người kia nghe thấy lời Thiên Vũ Hàn nói thì lập tức đẩy cửa mở bước vào.
Hắn ta cung kính dâng bức thư bằng cả hai tay.
"Hồi Vương gia, đây là một phong thư tới từ Lĩnh Nam."
"Ta biết tồi, ngươi lui xuống đi." Thiên Vũ Hàn nghe người kia nói sau đó nói với hắn ta.
Cứ như người kia rời khỏi thư phòng của Thiên Vũ Hàn.
Sau khi thấy người kia đã rời đi Thiên Vũ Hàn mở bức thư ra, hắn biết bức thư đó chắc chắn là do Bắc Minh viết cho hắn.
Bởi vì ngoại trừ Bắc Minh thì sẽ không có người thứ hai bên Lĩnh Nam viết thư cho hắn, Thiên Vũ Hàn cứ như vậy mở ra phong thư.
Thiên Vũ Hàn nhìn bức thư mà Bắc Minh viết cho mình. Trong thư, Bắc Minh đã nói với Thiên Vũ Hàn về tình hình của Tô Ngưng Nguyệt trong vài ngày qua.
Lúc này thấy Tô Ngưng Nguyệt vẫn ổn trong lòng Thiên Vũ Hàn mới yên tâm. Thiên Vũ Hàn cũng nhanh chóng gửi thư trả lời Bắc Minh.
Trong thư Thiên Vũ Hàn nói với Bắc Minh bảo hắn ra thay mình ở bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt, có lẽ khoảng 3 tháng sau hắn mới có thể trở về.
Sau khi Thiên Vũ Hàn viết xong thư thì hắn đã sai người gửi nó đi.
Mặc dù quản gia thấy Thiên Vũ Hàn chắc chắn sẽ giải quyết được chuyện của cung Vĩnh Ninh nhưng quản gia vẫn cảm thấy lo lắng cho Thiên Vũ Hàn.
Chỉ là quản gia biết bây giờ mình không thể làm gì cho Thiên Vũ Hàn. Ông ấy biết tính cách của Thiên Vũ Hàn, nếu ngăn cản Thiên Vũ Hàn thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.
Lúc này, trong phủ thừa tướng, sau khi được thừa tướng phu nhân chăm sóc cẩn thận và nhờ tác dụng của thuốc, Hàn Vũ Đồng đã tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại Hàn Vũ Đồng nhìn mặt trời mọc bên ngoài, nàng ta sững sờ.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Sao con không nhớ gì cả? Nương, không phải người muốn đưa con đi ngắm cảnh bên hồ sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận