Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 562: Áp Đặt Đạo Đức ()

Chương 562: Áp Đặt Đạo Đức ()Chương 562: Áp Đặt Đạo Đức ()
Văn thị dùng dùng sự áp đặt đạo đức thường dùng, gào khóc, khiến lão gia tử Tô gia đã chuẩn bị tâm lý rồi nhưng cũng vẫn bị làm cho tức giận, lão gia tử Tô gia tay run rẩy chỉ vê phía Văn thị nói: 'Đồ đàn và độc ác nhà ngươi, ngậm máu phun người, ngày xưa các ngươi đối xử với ta như con vật, ăn một miếng cũng không cho, nếu không phải có nhà con trai thứ thì ta đã chết từ lâu rồi."
Văn thị thì không cần biết nói gì, bây giờ Văn thị chỉ một lòng muốn có được cửa tiệm này, tới lúc đấy thì muốn gì mà không có, Văn thị giả vờ đáng thương nói: "Ngày xưa con tận tâm tận lực hầu hạ người, người lại báo đáp gia đình con như thế này sao?"
Lão gia tử Tô gia chỉ cảm thấy có thứ gì trào lên trong lồng ngực.
Những người hóng hớt ở bên cạnh đã nghiêng về một bên, nghiêng về phía lão gia tử Tô gia, trong đám đông có người nói: "Thật sự chưa từng thấy người phụ nữ nào mặt dày như thế này."
"Đúng vậy."
"Đúng vậy."
Mọi người đều đang bàn tán, Tô lão gia tử không nhịn được mà hộc máu mồm, lúc này đúng lúc Lý Thần Dật trở về từ trong thư viện, vội vàng đỡ lấy lão gia tử Tô gia, lạnh lùng nhìn Văn thị nói: "Sao hả, vừa rồi trong thư viện còn chưa gây chuyện đủ hay sao mà còn chạy tới cửa tiệm nhà chúng tôi làm loạn, cái gậy vừa rồi chưa đánh cho bà tỉnh có đúng không."
Mọi người nghe thấy Lý Thần Dật nói Văn thị vừa làm loạn ở trong học viện, chỉ có một vài người là đứng về phía Văn thị, bây giờ cũng nghiêng về phía lão gia tử Tô gia. Mọi người đều bàn tán trong tiếng cười: "Người phụ nữ này có phải là bị ngớ ngẩn không, mấy chục dặm quanh thị trấn của chúng ta chỉ có mỗi một thư viện, mà bà ta lại dám tới thư viện làm loạn, không sợ làm lỡ tiền đồ của những đứa trẻ sao."
Văn thị nghe thấy mọi người nói vậy đột nhiên liền có chút sợ hãi, nếu như vì mình là làm lỡ tương lai của Tô Liệt thì phải làm sao, vậy thì giấc mộng làm quan lão gia không phải là tan thành mây khói hay sao, Văn thị bây giờ cũng chỉ có thể bất chấp mà nói với lão gia tử Tô gia: "Phụ thân, người cho chúng con một con đường sống đi, để chúng con có một con đường để kiếm tiền, như vậy thì mới có thể đưa cháu trai người tới học đường trong kinh thành, tới lúc đó cháu trai người đỗ đạt rồi thì người chính là gia gia của quan lão gia rồi."
Lão gia tử Tô gia khịt mũi khó chịu với điều này, ôm ngực nói: "Đồ ác phụ nhà ngươi cút đi cho ta, con trai ngươi bị ngươi nuông chiêu đến mức kiêu ngạo hống hách, suốt ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, có thể thi đỗ sao, ta nhổ vào, ngươi cút đi, đừng mơ tưởng đến cửa tiệm này nữa."
Lúc này Đại Vượng về xưởng của Tô gia chuyển hoa quả sấy khô tới đã trở về, đi cùng còn có Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt vừa bước vào đã nhìn thấy lão gia tử Tô gia khóe miệng rớm máu, ôm ngực, lập tức chạy tới cạnh lão gia tử Tô gia, lo lắng nói: "Gia gia người có sao không?”
Lão gia tử Tô gia nhìn thấy là Tô Ngưng Nguyệt, khuyên giải nói: "Không sao, không cần lo cho gia gia, mau đuổi mụ đàn bà độc ác này đi, ta không muốn nhìn thấy nó nữa."
Tô Ngưng Nguyệt nói với Lý Thân Dật đang đỡ lão gia tử Tô gia: "Phiên người đưa gia gia ta tới y quán một chuyến, ở đây cứ để ta xử lý."
Sau đó lại nói với Đại Vượng: "Đại Vượng ca, huynh dắt xe bò đưa gia gia ta tới y quán khám bệnh trước đi."
Đại Vượng nghe thấy câu nói của Tô Ngưng Nguyệt, vội vàng dắt xe bò đưa lão gia tử Tô gia cùng Lý Thần Dật tới y quán.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt mới quay người lại lạnh lùng nói với Văn thị: "Xem ra bà vẫn chưa tỉnh ngộ rồi, hết lần này đến lần khác."
Trong đôi mắt của Tô Ngưng Nguyệt tràn đây sự phẫn nộ, khí thế toàn bộ toát ra, Văn thị nhìn dáng vẻ này của Tô Ngưng Nguyệt có chút sợ hãi, run rẩy nói: "Ta bảo lão gia tử giúp đỡ chúng ta một chút thì có gì sai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận