Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 240: Nhớ Nhà (2)

Chương 240: Nhớ Nhà (2)Chương 240: Nhớ Nhà (2)
Ngay khi cánh cửa của cung Vĩnh Ninh được mở ra, một bức bình phong lớn xuất hiện trước mặt.
Trên bức bình phong được chạm khắc vô số bông hoa, còn có rất nhiều bướm đậu trên nhưng những bông hoa.
Ngay khi mười mấy cao thủ buông lỏng cảnh giác và nghĩ rằng sẽ không có gì xảy ra tối nay, đột nhiên một cơn gió lạnh bất đánh úp họ.
Cánh cửa đóng sầm lại, hơn chục cao thủ nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng đều có chút sợ hãi.
Nhưng bọn họ không nói gì, dần dần dựa vào nhau quan sát tình hình xung quanh. Đúng lúc này từ bên trong cung Vĩnh Ninh truyền đến từng đợt âm thanh đáng sợ.
Từ bên ngoài, dưới ánh trăng chiếu rọi, hơn mười cao thủ trong cung Vĩnh Ninh chạy trốn khắp nơi, cuối cùng âm thanh dần dần biến mất...
Sáng sớm, hai cung nữ đi dọn dẹp cung Vĩnh Ninh. Khi đẩy cửa vào, hai cung nữ sợ tới mức vừa chạy ra vừa la hét.
Trong đó một cung nữ chân mềm nhữn rồi ngã trên đường lát đá.
Khi họ đẩy cửa ra, hơn mười cái xác chết đang nằm ngang dọc trên mặt đất, tất cả đều biến thành xác chết khôi!
Tình trạng chết vô cùng kinh hoàng và dị thường cũng giống như xác chết trước đó, trong cơ thể không còn một giọt máu.
Một cung nữ trong đó vội vàng gọi người tới, chuyện này cũng kinh động đến Hoàng Thượng.
Khi có người nói với Hoàng Thượng về chuyện xảy ra ở cung Vĩnh Ninh, Hoàng Thượng đã bị sốc. "Rốt cuộc là người phương nào mà có võ công cao cường đến mức có thể hút khô máu người khác như vậy, trên đời này lại có người như vậy sao?” Hoàng Thượng nghĩ thầm trong lòng.
Lúc này mặc dù Thiên Vũ Hàn có chút mệt mỏi, nhưng sau khi trời đã sáng, hắn đã một mình đến cung Vĩnh Ninh.
Lúc hắn vừa mới đi vào cung Vĩnh Ninh thì đã nhìn thấy các thi thể lần lượt được khiêng ra ngoài. Thiên Vũ Hàn cau mày hỏi một cung nữ ở bên cạnh.
"Đã xảy ra chuyện gì? Sao lại có nhiều xác chết như vậy?"
Cung nữ nghe thấy Thiên Vũ Hàn hỏi, vội vàng nói với Thiên Vũ Hàn những gì nàng ta nhìn thấy.
Nghe xong lời này, Thiên Vũ Hàn cau mày sau đó một mình đi tới cung Vĩnh Ninh. Khi hắn nhìn thấy thi thể cuối cùng sắp bị người ta khiêng ra ngoài, hắn lập tức ngăn cản bọn họ.
"Đặt thi thể này xuống trước, các ngươi đi trước đi." Thiên Vũ Hàn nói với họ.
"Vâng vương gia." Khi nhìn thấy Thiên Vũ Hàn, họ vội vàng nói với hắn.
Cứ như vậy, sau khi đặt thi thể cuối cùng xuống những người đó lập tức rời khỏi cung Vĩnh Ninh, bởi vì bọn họ không muốn ở lại cung Vĩnh Ninh thêm một tí nào. Bọn họ sợ rằng bản thân sẽ bị ám tà khí của cung Vĩnh Ninh. Đến lúc đó chết bất đắc kỳ tử thì sẽ không tốt.
Lúc này khi Thiên Vũ Hàn tiến vào đến cung Vĩnh Ninh, chính hắn cẩn thận quan sát cảnh tượng xung quanh.
Hắn đã nhìn thấy bức bình phong lớn trong cung Vĩnh Ninh, lần trước đến đây hắn không quan sát cẩn thận bức bình phong này.
Khi Thiên Vũ Hàn nhìn thấy bức bình phong đó, hắn cảm thấy có chút khó tin.
Hắn thấy những con bướm trên bức bình phong được chạm khắc rất chân thực, như thể chúng còn sống. Thiên Vũ Hàn đi đến bên cạnh bức bình phong và định đưa tay chạm vào con bướm có màu sắc rực rỡ.
Đúng lúc này, Tiểu Lục lại gọi Thiên Vũ Hàn.
"Vương gia, sao ngài lại tới đây?" Khi Thiên Vũ Hàn nghe thấy Tiểu Lục gọi thì thu bàn tay lại, cau mày nhìn Tiểu Lục đang đứng cách đó không xa.
"Sao ngươi lại ở đây? Không phải ta đã nói với ngươi là hôm nay ngươi phải đến học đường sao?" Nghe Thiên Vũ Hàn nói Tiểu Lục mỉm cười.
"Vương gia, ngài yên tâm, chuyện ở bên học đường nhất định ta sẽ không chậm trễ. Ta muốn ở lại đây phá án cùng ngài." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn ở bên cạnh.
Nghe Tiểu Lục nói vậy, Thiên Vũ Hàn lắc đầu.
"Ngươi mau trở lại nơi ngươi nên ở đi." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục vội vàng xua tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận