Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 156: Vương Gia Ngụy Trang (1)

Chương 156: Vương Gia Ngụy Trang (1)Chương 156: Vương Gia Ngụy Trang (1)
Khi Thiên Vũ Hàn nhìn thấy ánh mắt khinh thường của những người xung quanh, hắn biết mình đã giả vờ thành công.
Xung quanh chỉ có một số ít người biết hắn đang giả vờ, trong đó có hai người là Bắc Minh và Tiểu Lục, ngay từ đầu Thiên Vũ Hàn đã không hề giả vờ trước mặt bọn họ, bởi vì Thiên Vũ Hàn biết rõ Bắc Minh và Tiểu Lục sẽ không bao giờ phản bội hắn.
Quản gia cũng biết bộ dáng nhàn rỗi của Thiên Vũ Hàn là để người ngoài nhìn, khi nhìn thấy Thiên Vũ Hàn chậm rãi trưởng thành, trở nên điềm tĩnh thông minh, trong lòng ông ấy cũng cảm thấy rất an ủi.
Ông ấy biết mẫu hậu của Thiên Vũ Hàn đem hắn giao phó cho ông ấy, là hy vọng ông ấy có thể bồi dưỡng Thiên Vũ Hàn thành tài.
Thiên Vũ Hàn về tới Vương phủ, lúc này quản gia đang ở bên ngoài sốt ruột chờ đợi nhìn thấy Thiên Vũ Hàn trở về, ông ấy vội vàng tiến lên.
"Vương gia, đã xảy ra chuyện gì, sao người bây giờ mới trở về."
Khi Thiên Vũ Hàn nghe được lời của quản gia liền hướng về phía ông ấy lắc lắc đầu.
"Không có việc gì." Thiên Vũ Hàn nói với quản gia hai chữ này xong liên quay về phòng mình.
Quản gia nhìn thấy Thiên Vũ Hàn trở nên như vậy, liền thở dài một hơi thật sâu.
"Ai, không biết đến cùng Vương gia đã gặp phải chuyện gì, vì sao lại râu rĩ không vui!" Quản gia suy nghĩ trong lòng.
Bởi vì ông ấy cảm thấy nếu chỉ là chuyện bình thường căn bản là không thể đem Vương gia nhà ông ấy đả kích đến như vậy.
"Chẳng lẽ lần này Vương gia tiến cung gặp phải chuyện gì sao?" Bây giờ quản gia cũng không biết nên làm gì mới tốt, bởi vì ông ấy nhìn thấy bộ dạng của Thiên Vũ Hàn chính là không muốn đem chuyện ở trong cung nói cho ông ấy, lúc này quản gia chỉ nghĩ tới một người, đó là Tiểu Lục.
Ông ấy cảm thấy Tiểu Lục luôn đi theo bên cạnh Thiên Vũ Hàn cả ngày, nhất định sẽ biết Thiên Vũ Hàn suy nghĩ cái gì, hơn nữa hôm nay Tiểu Lục lại tiến cung cùng Thiên Vũ Hàn, tuy rằng Tiểu Lục về trước, nhưng quản gia luôn cảm thấy Tiểu Lục hoặc nhiều hoặc ít sẽ biết một ít.
Vừa nghĩ tới đây, ông ấy liên đi tới phòng Tiểu Lục, khi quản gia tới phòng Tiểu Lục thì nhìn thấy Tiểu Lục đang ngủ trong phòng mình.
Trong nháy mắt, ông ấy sửng sốt một lát, không ngờ ban ngày ban mặt mà Tiểu Lục vẫn đang ngủ trong phòng.
"Chẳng lẽ là Tiểu Lục không khoẻ?" Quản gia nghĩ tới đây liền nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Tiểu Lục, bắt mạch cho Tiểu Lục.
Ông ấy thấy mạch của Tiểu Lục ổn định, hình như không có vấn đề gì.
"Sao Tiểu Lục còn ngủ ở đây?" Quản gia thầm nghĩ.
Lúc này ông ấy không bao giờ nghĩ tới được do hai ngày nay Tiểu Lục trở về Vương phủ, hắn ta cảm thấy thoải mái, không còn căng thẳng như trước nữa, nên mới ngủ vào giờ này.
Quản gia thấy Tiểu Lục không có việc gì liền yên tâm rời khỏi phòng Tiểu Lục.
"Vẫn nên chờ Tiểu Lục tỉnh lại rồi hỏi chuyện của Vương gia sau."
Cứ như vậy, quản gia đi làm việc của mình, lúc này, sau khi Thiên Vũ Hàn trở về phòng, hắn ngồi ở một bên nghĩ đến việc nên làm thế nào để xử lý tốt chuyện ở Lĩnh Nam, nếu ba tháng không quay về, trước tiên hắn nhất định phải an bài tốt, nếu không tâm huyết hắn bỏ ra nhiều năm ở Lĩnh Nam đều uổng phí.
Lúc này, có người gõ cửa phòng Thiên Vũ Hàn, lúc này Thiên Vũ Hàn còn không biết là ai, liền cho người đó vào. Sau khi người kia đi vào liền đem thư đưa tới tay Thiên Vũ Hàn, hắn ta nói cho Thiên Vũ Hàn đây là thư từ Lĩnh Nam, khi Thiên Vũ Hàn nghe thế liền phất tay.
"Ngươi lui xuống trước đi." Thiên Vũ Hàn nói với người kia.
Cứ như vậy, người kia liền rời khỏi phòng Thiên Vũ Hàn, trước khi ra còn nhẹ nhàng đóng cửa, sau khi người đi rồi Thiên Vũ Hàn liền cầm lấy phong thư trong tay mở ra.
Đúng như Thiên Vũ Hàn dự đoán, bức thư này là do Bắc Minh viết cho hắn, Thiên Vũ Hàn không biết nội dung bức thư Bắc Minh viết là gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận