Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 396: Yên Nhi Cố Ý (2)

Chương 396: Yên Nhi Cố Ý (2)Chương 396: Yên Nhi Cố Ý (2)
Cái người đó sau khi nghe xong những lời mà Hồng tỷ nói, cũng không thèm quan tâm, liền rời khỏi Vạn Hoa Lâu.
Lúc này Hồng tỷ cảm thấy rất khó hiểu.
"Rốt cuộc là ở trong căn phòng của nhà đầu chết tiệt này đã xảy ra chuyện gì? Tại sao nhìn hắn có vẻ vô cùng tức giận như vậy?" Hồng tỷ nghĩ trong lòng.
Hồng tỷ biết Yên Nhi là đầu bảng của Vạn Hoa Lâu, người này cũng không dễ động vào.
"Lẽ nào Thiên Vũ Hàn lại thích kiểu người như này sao? Thật là làm người ta thất vọng mài!" cái người đó từ Vạn Hoa Lâu bước ra và trong lòng nghĩ vậy.
"Vậy lúc này phải làm gì tiếp đây? Xem ra trên cái người nữ nhân này cũng không tìm thêm được ra điểm gì mới rồi, trong Vương Phủ mình cũng không thể vào được." Sau khi cái người đó nghĩ thì liền thở dài, rồi rời khỏi đây.
Lúc này thì Tô Ngưng Nguyệt sau khi ăn cơm xong thì liền quay trở về phòng của mình.
"Các người cứ đợi đấy, chờ đến lúc Nương đã đi ngủ hết thì đến lúc đó ta sẽ đưa các ngươi rời khỏi" Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật.
Điềm Điềm và Mật Mật nghe thấy những lời đó.
"Vâng thưa tiểu chủ nhân."
Tô Ngưng Nguyệt đang nằm ở trên giường nghĩ vê một số chuyện.
"Tại sao vẫn chưa mở rộng ra diện tích trồng điền? Rốt cuộc là lương thực của mình đã tăng trưởng như thế nào rồi? Lẽ nào số lương thực đó đã bị thối rữa hết ở dưới đất rồi sao?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thâm trong lòng.
"Không được, mình phải xem thử xem còn có thể vào đó không." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới đây liền nhắm mắt lại, nhưng điều không ngờ tới lại là có một loại sức mạnh thần kì nào đó lại một lần nữa đã khiến Tô Ngưng Nguyệt trở lại.
"Thật là tức chết quá đi! Tại sao lần này thời gian thăng cấp của hắn ta lại như thế này cơ chứ!" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ trong lòng
"Tiểu chủ nhân, người làm sao vậy? Đã phát sinh ra chuyện gì sao?" Vào lúc này thì Mật Mật nhìn thấy bộ mặt tràm đầy tâm sự của Tô Ngưng Nguyệt và nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được những lời mà Mật Mật nói liền thở dài.
"Thôi đừng nhắc đến nữa, hiện tại thì không thể vào được không gian trồng điền, ta cảm thấy rất lo lắng cho những hạt giống lương thực của ta bị thối rữa ở dưới đất, ta vẫn cần lương thực để đem đi bán đổi lấy ngân lượng." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điêm và Mật Mật.
Bọn họ sau khi nghe được những lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói thì cũng thở dài.
"Tiểu chủ nhân à chuyện này thì bọn ta cũng không giúp được người, bởi vì bọn ta bây giờ cũng không thể liên lạc được với cái hệ thống đó." Điềm Điềm và Mật Mật nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được những gì mà Mật Mật và Điềm Điềm nói thì liên Xua Xua tay.
"Không sao, ta biết là các ngươi cũng đều muốn giúp ta, có các ngươi chia sẻ cùng ta thì ta cũng cảm thấy rất vui rồi, còn về việc này thì cứ để ta tự nghĩ cách là được rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điêm và Mật Mật.
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt và Điềm Điềm Mật Mật ba người bọn họ cứ vậy mà nói chuyện, không biết trời đất từ lúc nào mà đã tối sầm lại rồi.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy Diêu Xuân bọn họ đều đã đi ngủ hết cả rồi.
"Hai người chui vào trong túi trước đi, để ta xem Nương đều đã đi ngủ hết chưa." Khi mà Điêm Điềm và Mật Mật nghệ được Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì cũng liền nhanh chóng chui vào túi.
Tô Ngưng Nguyệt đem theo Điêm Điêm và Mật Mật rời khỏi căn phòng của mình.
"Quả nhiên mà Nương đều đã đi ngủ hết rồi." Sau khi rời khỏi căn phòng thì Tô Ngưng Nguyệt nhìn sang phòng của Diêu Xuân bọn họ trong lòng thâm ngHĩ.
Cứ như vậy mà Tô Ngưng Nguyệt đã lặng lẽ mà đi ra khỏi cửa, lúc này Tô Ngưng Nguyệt không hề biết được Tô Thần căn bản là vẫn chưa đi ngủ, khi mà hắn nghe thấy ở phía bên ngoài có động tĩnh thì hắn liền đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận