Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 143: Người Được Trao Quyền Lực (1)

Chương 143: Người Được Trao Quyền Lực (1)Chương 143: Người Được Trao Quyền Lực (1)
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt cảm giác rất xấu hổ, Tô Ngưng Nguyệt không nghĩ Diêu Xuân và bọn họ lại lo lắng cho mình như vậy.
Hơn nữa điều mà Tô Ngưng Nguyệt cũng không đó biết là sau khi Bắc Minh đưa nàng về đến nhà thì hắn ta lại đợi ở một nơi gần nhà Tô Ngưng Nguyệt, bởi vì hắn ta không biết buổi tối có thể sẽ xuất hiện chuyện gì hay không.
Có đôi khi Bắc Minh thắc mắc tại sao Thiên Vũ Hàn lại giao công việc khổ sai như vậy cho hắn ta, sau đó hắn ta cảm thấy Thiên Vũ Hàn để hắn ta tới nơi này trông chừng Tô Ngưng Nguyệt là bởi vì hắn ta phụ trách.
Nếu như là Tiểu Lục, chỉ sợ lúc này hắn ta đã sớm không biết đi đâu.
Hắn ta quả thực kiên nhẫn hơn Tiểu Lục, cho nên đây là nguyên nhân vì sao Thiên Vũ Hàn chọn Bắc Minh mà không chọn Tiểu Lục. Lúc này Bắc Minh không biết Tiểu Lục đã sớm ngủ trên giường của hắn ta.
Mặc dù Tiểu Lục đi theo Thiên Vũ Hàn, nhưng Bắc Minh không biết Tiểu Lục ở đó thật sự thoải mái hơn.
Lúc không có việc gì hắn ta sẽ cùng Thiên Vũ Hàn tiến cung, lúc không có việc gì hắn ta ăn đủ loại mỹ thực ở trong vương phủ, lần sau khi Bắc Minh nhìn thấy Tiểu Lục nhất định Tiểu Lục sẽ béo một vòng.
Không biết lúc này đã xảy ra chuyện gì, mặc dù nói Thiên Vũ Hàn là người rất kén ăn, nhưng hắn rất nhớ cơm nương Tô Ngưng Nguyệt làm, hắn cảm giác ăn cơm Diêu Xuân làm, hắn đã cảm nhận được hương vị của tình mẫu tử.
Hắn biết mẫu hậu của hắn không bao giờ nấu cho hắn một bữa cơm, nghĩ tới đây Thiên Vũ Hàn cười khổ lắc đầu.
Cứ như vậy, Thiên Vũ Hàn rời khỏi thư phòng của mình trở lại phòng ngủ.
Mà lúc này ở Lĩnh Nam, đám người Tô Ngưng Nguyệt cơm nước xong cũng đều tự trở lại trong phòng của mình đi ngủ, Tô Ngưng Nguyệt không biết vì sao nàng đột nhiên nghĩ tới Thiên Vũ Hàn.
Nàng không biết hiện tại Thiên Vũ Hàn đang làm gì, vì sao bây giờ còn chưa trở vê.
Nếu Tô Ngưng Nguyệt biết Thiên Vũ Hàn trở về bị người bức hôn, Tô Ngưng Nguyệt hẳn là lo lắng cho Thiên Vũ Hàn.
Hoặc là nàng hẳn là rất hối hận, hối hận vì Thiên Vũ Hàn ở bên cạnh mình, không nói cho Thiên Vũ Hàn biết về tình cảm của mình.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy bóng đêm liền biết thời gian cũng không còn sớm, sáng mai thức dậy nàng còn phải cùng ca ca và đệ đệ đi lên núi hái hoa quả, cứ như vậy nàng ép buộc chính mình tiến vào trong mộng đẹp, sau khi tỉnh lại nàng nhìn thấy Diêu Xuân lại ở trong phòng bếp bận rộn.
Nàng không biết tại sao Diêu Xuân lần nào cũng dậy sớm như vậy, thực ra, ban đầu Tô Ngưng Nguyệt chỉ muốn vào bếp nấu món gì đó.
Nhưng nàng thật không ngờ Diêu Xuân lại dậy sớm như vậy, đã tiết kiệm được chuyện của nàng.
Tô Ngưng Nguyệt không biết chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ ngày hôm qua ngủ hơi muộn, lúc này nàng lại ngủ gà ngủ gật.
Lúc này nàng trở về phòng, nằm trên giường một lúc mới chìm vào giấc ngủ.
Nàng không biết tại sao lúc tỉnh dậy đầu lại đau như vậy, nhưng nằm xuống sẽ thoải mái hơn.
Mà lúc này Diêu Xuân đang bận rộn trong bếp không hề biết nữ nhi của mình đau đầu rất nhiều.
Cứ như vậy Diêu Xuân làm cơm xong bà ấy đi gọi bọn họ, lúc này bà ấy gọi Tô Ngưng Nguyệt, nhưng Tô Ngưng Nguyệt ngủ trong phòng mình, nàng hoàn toàn không nghe thấy âm thanh bên ngoài. Vừa lúc đó, Diêu Xuân tới phòng Tô Ngưng Nguyệt, khi Diêu Xuân nhìn thấy nữ nhi của bà ấy còn đang ngủ, bà ấy liền yên tâm.
Cứ như vậy, bà ấy lại rời khỏi Tô Ngưng Nguyệt.
"Tại sao gần đây Nguyệt Nguyệt lại ngủ nhiều như vậy, chẳng lẽ là nguyên nhân hai ngày nay Nguyệt Nguyệt luôn bận rộn với công trình lớn của mình nên mệt mỏi sao?"
Diêu Xuân không biết mình nên giúp nữ nhi như thế nào, lúc này bà ấy nghĩ đến việc để đại phu kê một số loại thuốc giúp nữ nhi của bà ấy ngủ được, kỳ thật Diêu Xuân không biết chính là giấc ngủ của nữ nhi nàng kỳ thật dài hơn bà ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận