Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 188: Chuẩn Bị Lễ Mừng Thọ

Chương 188: Chuẩn Bị Lễ Mừng ThọChương 188: Chuẩn Bị Lễ Mừng Thọ
Tô Thần nghe được lời Tô Ngưng Nguyệt nói, cảm thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vô cùng có lý.
"Tỷ, vậy ngày mai chúng ta mua quà gì cho gia gia!" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói như vậy thì lắc đầu.
"Chờ một lát đi chợ rồi nói sau." Tô Ngưng Nguyệt nói.
Cứ như vậy, hai người rời khỏi nhà đi về phía chợ, mà lúc này Tô Ngưng Nguyệt không biết lương thực nàng nhờ Bắc Minh tìm giúp đã đến rồi.
Bắc Minh lúc này đang nghĩ không biết nên dùng cách nào giấu đi tai mắt nhiều người như vậy, để gửi đồ cho Tô Ngưng Nguyệt.
Bởi vì suy cho cùng đó cũng là hai chiếc xe lương thực.
Bởi vì ngày mai là yến thọ 60 của Tô lão gia tử, Liễu Ninh với tư cách là nữ chủ nhân trong nhà đang chuẩn bị đồ ăn, nên hôm nay bà ta đi chợ mua một ít đồ ăn cho ngày mai.
Liễu Ninh không ngờ ở chợ lại gặp được người mình ghét nhất, đó chính là Tô Ngưng Nguyệt.
Người mà Tô Ngưng Nguyệt ghét nhất cũng chính là Liễu Ninh.
Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Thần đi dạo trong chợ, Tô Ngưng Nguyệt biết Tô Thần thích ăn kẹo hồ lô, thế là mua cho Tô Thần một bó kẹo hồ lô.
"Tỷ tỷ, tỷ không muốn ăn sao?" Tô Thần ôm bó kẹo hồ lô nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời Tô Thần nói, liền lắc đầu.
"Ta không ăn đâu. Kẹo hồ lô chua quá, đệ ăn đi thì tốt hơn!" Tô Ngưng Nguyệt nói.
Khi nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, Tô Thần bèn vui vẻ ăn kẹo hồ lô một mình.
Trong lúc lơ đãng Tô Ngưng Nguyệt cũng phát hiện Liễu Ninh ở gần đó.
Nàng nhìn thấy Liễu Ninh mua thức ăn ở kia thế là đi tới.
Liễu Ninh đã sớm phát hiện Tô Ngưng Nguyệt.
Chỉ là bà ta không muốn nói chuyện với Tô Ngưng Nguyệt, bởi vì bà ta biết nếu mình nói chuyện với Tô Ngưng Nguyệt, nhất định sẽ ăn thiệt thòi!
Bà ta không hiểu tại sao một tiểu nha đầu mười mấy tuổi lại lợi hại như vậy!
"Ồ, đây không phải là đại bá mẫu sao? Hôm nay sao phải vòng vo đi chợ vậy?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt học theo giọng điệu của Liễu Ninh mà nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, trong lòng vô cùng tức giận.
"Ta còn tưởng là ai chứ? Thì ra là Nguyệt nha đầu!" Lúc này Liễu Ninh cố nén lửa giận trong lòng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Đại bá mẫu mấy ngày không gặp rồi, sức khỏe đã tốt hơn chưa? Nguyệt Nguyệt nhìn thấy nước da đại bá mẫu vàng như nến, ấn đường tối đen như mực, chỉ sợ có chuyện xấu xảy ra trên người đại bá mẫu, gần đây nếu người đi ra ngoài phải cẩn thận, phòng ngừa hoạ sát thân!" Tô Ngưng Nguyệt cố nín cười nói với Liễu Ninh.
Ở một bên, sắc mặt Liễu Ninh càng thêm khó coi khi nghe Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Cái con nha đầu chết tiệt kia mà cũng dám nguyền rủa ta!" Liễu Ninh thâm nghĩ.
Nhưng dù vậy, Liễu Ninh vẫn lộ vẻ mỉm cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Hai đứa ra ngoài làm gì, mẫu thân đâu? Chẳng lẽ mẫu thân còn nằm trên giường tĩnh dưỡng sao?" Tô Ngưng Nguyệt nghe Liễu Ninh nói lời này, hận không thể cầm rau ở bên cạnh ném vào người Liễu Ninh.
Liễu Ninh có thể nói nàng, nhưng tuyệt đối không được nói mẫu thân nàng! Tô Thần bên cạnh nghe Liễu Ninh nói như vậy cũng vô cùng tức giận, cậu ấy định tiến lên nói chuyện thì bị Tô Ngưng Nguyệt ngăn cản.
Tô Ngưng Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu với Tô Thần, ra hiệu cho Tô Thần lùi lại.
"Tiểu Thần, bên này không khí không tốt, chúng ta đi đến nơi khác dạo đi, để tránh làm hỏng tâm tình của chúng ta!" Cứ như vậy Tô Ngưng Nguyệt nói xong, không đợi Tô Thần nói liền kéo Tô Thần rời đi.
Lúc này, sắc mặt Liễu Ninh lúc trắng lúc xanh, tức giận không thôi trước lời nói Tô Ngưng Nguyệt.
"Không ngờ con nha đầu chết tiệt này lại có miệng lưỡi sắc bén như vậy, để xem ngày mai ngươi tới ta sẽ xử lý ngươi như thế nào!" Lúc này Liễu Ninh tức giận nghĩ.
"Tỷ tỷ, vừa rồi sao không cho ta đi lên." Sau khi bọn họ rời đi Tô Thần liền nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận