Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 80: Muốn Báo Thù (2)

Chương 80: Muốn Báo Thù (2)Chương 80: Muốn Báo Thù (2)
Nhưng nàng lại không ý thức được lúc đó bản thân cũng bị Thiên Vũ Duệ làm cho thần hồn điên đảo.
Chỉ có một điểm khác biệt, đó là Thiên Vũ Hàn căn bản không hề yêu thích Hàn Vũ Đồng, thậm chí còn chẳng hề có ấn tượng với một người tên là Hàn Vũ Đồng nữa.
Hàn Vũ Đồng thấy tỷ tỷ đang ngây ngốc một bên, liền vươn tay vẫy vẫy trước mắt nàng ta.
"Tỷ tỷ nói gì đi, khi Hàn ca ca về thì nên làm gì đây?" Hàn Vũ Đồng lặp lại câu hỏi ban nãy.
Hàn Mi Nhi vẫn hết cách nhìn Hàn Vũ Đồng, đứa em gái này thật khiến người ta lo lắng mà.
"Thật ra thì tỷ tỷ cũng không có cách gì, chuyện này phải xem bản thân muội rồi." Hàn Mi Nhi nói.
Hàn Vũ Đồng không hiểu vì sao tỷ tỷ lại nói như vậy, nàng ấy còn đang muốn nói gì đó thì Thái Hậu đã đi đến chỗ hai người.
Hai người thấy Thái Hậu đến, lập tức đứng dậy đi sang bên đấy.
"Thần thiếp, thỉnh an Thái Hậu."
"Dân nữ thỉnh an Thái Hậu."
"Thái Hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Hai người đồng thanh. Thái Hậu cũng vui vẻ mà miễn lễ cho bọn họ.
Bọn họ cùng nhau đi dạo ngự hoa viên, ngồi xuống bên đình nghỉ mát, Thái Hậu lệnh cho nha hoàn bên cạnh mang các món điểm tâm từ Tây Vực vừa tiến cung lên. Hai người vội tạ ơn Thái Hậu. Thật ra bà rất thương Hàn Mi Nhi và Hàn Vũ Đồng, bà nghĩ rằng sau này Hàn Vũ Đồng cũng sẽ giống như tỷ tỷ mình, cũng sẽ gả cho con của Đồng Lạc, đến lúc đó cũng là người một nhà, càng gia tăng thêm sự chống đỡ cho phủ Thừa Tướng, địa vị của con trai bà nhất định sẽ vững chắc.
Thái Hậu thể hiện ra mặt sự sủng ái đối với hai tỷ muội họ như vậy, hiển nhiên là phi tân trong cung đều nhìn ra được, đều cảm thấy Thái Hậu thiên vị, tất nhiên sẽ ghen tức với các nàng.
Nhưng bọn họ ghen tức thì ghen tức, dẫu sao cũng không làm gì được các nàng. Cha của các nàng là Thừa Tướng đương triều tay nắm trọng quyền, còn bọn họ chỉ là con cháu quý tộc thậm chí còn có thường dân, bọn họ lấy thứ gì để hơn thua với các nàng, căn bản địa vị của bọn họ trong cung không bao giờ sánh được với Hàn Mi Nhi, thậm chí có so với Hàn Vũ Đồng cũng không bằng.
Thế nên chỉ đành khóc ai oán một mình trong tẩm cung, ngày đêm cầu trời khẩn phật có thể sinh được long thai cho hoàng thượng, xem như cũng tự tạo được chỗ dựa cho bản thân. Tuy nhiên có một sự thật là, để bình an sinh được một đứa trẻ trong cung, lại có thể để đứa trẻ đó lớn lên bình an là một điều không hề dễ dàng.
Trong cung quỷ kế đa đoan, thủ đoạn độc ác nhẫn tâm, các phi tân vì không muốn đối thủ có thể sinh được long thai mà giở trò từ lúc đứa trẻ còn đang trong bụng. Rất nhiều phi tần vì bị người tính kế mà khiến cho đứa trẻ chưa được chào đời đã chết lưu trong bụng.
"Nương, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi nhé."
"Cũng được nha."
"Tại sao trí nhớ của nương lại kém như vậy? Gần đây nương sao thế, vì sao luôn đãng trí thế?" Con của Liễu Ninh thầm nghĩ.
Thực ra cậu ta không biết là, bây giờ toàn bộ tâm trí của Liễu Ninh đều dồn về phía Tô Ngưng Nguyệt ở bên đó, ngoài ra nàng ta còn đang tìm đủ mọi cách để lấy được phương pháp làm kẹo của Tô Ngưng Nguyệt, tuy nhiên nàng ta lại không thể nói hết mọi chuyện với con trai mình.
"Được rồi, con đi chơi một mình đi nhé, nương muốn nghỉ ngơi một chút." Lúc này bá mẫu của Tô Ngưng Nguyệt đang nói chuyện với con trai mình.
Đứa trẻ gật đầu khi nghe những gì bà ta nói.
"Vậy được, nương người nghỉ ngơi thật tốt nhé." Cậu ta cứ như thế mà rời đi.
Ngày tháng trôi qua, Tô Ngưng Nguyệt nhìn rau trên ruộng của mình dần dần cao lên, cuối cùng cũng đã đến ngày thu hoạch rồi.
Vào ngày thu hoạch, Tô Ngưng Nguyệt nhờ vài người dân trong thông giúp nàng hái rau, khi bọn họ nhìn thấy rau do Tô Ngưng Nguyệt trồng phát triển tốt như vậy thì đều rất hâm mộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận