Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 897: Nguyên Nhân (1)

Chương 897: Nguyên Nhân (1)Chương 897: Nguyên Nhân (1)
Các đại thần trong triều và Thái hậu nương nương đang ăn chay niệm phật đều có âm mưu riêng của mình về chuyện lập thái tử.
Chẳng trách, chẳng trách sao Thái hậu muốn chia rẽ hai người bọn họ, vì nếu không làm vậy thì người khác làm gì có cơ hội? Tô Ngưng Nguyệt có chút đau lòng nhìn người đang rảnh rỗi ngồi phía dưới, mỗi lần hắn về đều bị bao quanh bởi một đám chó sói hổ báo đủ cả, lúc đó hắn còn nhỏ như vậy mà làm thế nào trở thành như bây giờ chứ.
Có thể chắc chắn là dự đoán chuyện Dật phi mang thai mà lúc ấy Thái hậu dùng Dật phi để chia rẽ bọn họ, chỉ là không nghĩ tới Dật phi lúc ấy đã có thai nên bây giờ cũng hối hận muốn chết, ăn trộm không xong còn mất một nắm gạo.
Tô Ngưng Nguyệt cũng không có hỏi chuyện liên quan đến đứa trẻ trong bụng Dật phi vì nàng tin tưởng Thiên Vũ Hàn, nếu hắn nói đứa bé kia không phải của hắn thì nàng sẽ tin hắn, yêu một người không phải là nên ở những lúc quan trọng mà thể hiện sự tín nhiệm của mình cho người đó sao.
Bây giờ nàng đã hiểu rõ nguyên nhân hậu quả và cũng hiểu vì sao lúc Dật phi tỉnh lại cũng không cắn nàng, tuy nàng ta muốn làm hại nàng nhưng nàng ta vẫn giấu chuyện nàng mang thai với Thái hậu vì nếu Thái hậu biết thì rất có thể sẽ nổi sát tâm. Dù sao Thái hậu cũng không muốn có thêm người tranh đoạt vị trí thái tử, tuy là còn chưa biết giới tính của đứa nhỏ nhưng đứa trẻ này mà sinh ra thì vị trí thái tử chắc chắn là của nó.
Nàng ta nói với Thiên Vũ Hàn là Tô Ngưng Nguyệt không có hại nàng ta để chiếm được một ít thương hại của hắn và cũng khiến nàng phải đi cảm ơn nàng ta, đợi khi tin tức nàng ta mang thai truyền ra ngoài thì đứa trẻ có thể giữ được vị trí thái tử này.
Nàng ta cũng là biết hiện giờ là thời điểm nhạy cảm, nếu Tô Ngưng Nguyệt biết nàng ta mang thai con của Thiên Vũ Hàn thì cũng sẽ không làm tổn thương hai mẹ con nàng ta mà ngược lại còn phải bảo vệ nàng ta khỏi ác ý của Thái hậu.
Không nghĩ tới Dật phi này còn có thể suy tính lâu dài như vậy, vừa có thể được địa vị mà vừa có thể giữ mạng, dù sao đứa bé này là điểm mấu chốt nhất.
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới đây thì hừ lạnh một tiếng, nàng ta nghĩ thật sự quá đẹp, nghĩ nàng cứ như vậy mặc người khác định đoạt sao? Quá ngây thơ rồi.
Thiên Vũ Hàn nghe nàng hừ nên cũng biết nàng đã thông suốt mọi chuyện, có một người vợ quá thông minh thì hắn cũng không có tác dụng gì, hắn còn đang mong nàng sẽ hỏi hắn nữa.
"Thái hậu biết chuyện Dật phi mang thai không?" Tô Ngưng Nguyệt nhẹ giọng hỏi người bên cạnh, nàng không rõ rốt cuộc Thái hậu biết hay không biết Dật phi mang thai?
Thiên Vũ Hàn còn tưởng rằng mình không có tác dụng gì nên vẫn luôn giả vờ ngủ. Đột nhiên nghe Tô Ngưng Nguyệt hỏi khiến hắn có chút bất đắc dĩ cười một tiếng, được rồi, là hắn quá coi trọng nàng.
Thiên Vũ Hàn không giả vờ ngủ trên đùi Tô Ngưng Nguyệt nữa mà nhanh chóng đứng lên và dùng ánh mắt mang chút ý cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt, cưng chiêu mà cười khiến Tô Ngưng Nguyệt sững sờ, tuy đã thấy Thiên Vũ Hàn cười rất nhiều lần và lần nào cũng đắm chìm trong nụ cười ấy, mị lực của người này quá lớn, nàng không chống đỡ nổi.
Nhìn Tô Ngưng Nguyệt si mê nhìn mình, Thiên Vũ Hàn bây giờ cảm thấy khuôn mặt này cũng có chỗ tốt.
Thấy Thiên Vũ Hàn cười trêu ghẹo mình, nháy mắt Tô Ngưng Nguyệt đã tỉnh táo lại, nam nhân thối này lúc nào cũng trêu ghẹo nàng nên nàng tức giận mà đạp chân hắn một cái, nhưng nàng thấy chưa đủ nên đạp tiếp một cái, tên nam nhân này quá đen tối rồi.
Thiên Vũ Hàn buồn cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt y như một đứa trẻ tức giận với mình nên mặc cho nàng đạp đến khi nàng dừng lại, lúc này hắn mới kéo nàng nằm lên ngực mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận