Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 215: Khác Thường (2)

Chương 215: Khác Thường (2)Chương 215: Khác Thường (2)
Nàng ta sợ người tiếp theo bị giết chính là nàng ta.
Từ sau khi Hàn Vũ Đồng vào trong phòng Hà Hương liền tìm một nơi có thể nhìn thấy Hàn Vũ Đồng, đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm Hàn Vũ Đồng.
Lúc này, một người nha hoàn khác đã tìm thấy Hà Hương.
"Hà Hương tỷ, tỷ nhanh về phòng phu nhân, phu nhân có việc tìm tỷ." Lúc này có một nha hoàn nói với Hà Hương.
"Phu nhân muốn tìm ta có chuyện gì?" Hà Hương trong lòng nghĩ như vậy.
"Hà Hương tỷ, tỷ có nghe thấy không?" Nha hoàn nhìn thấy Hà Hương đang đứng một bên phát ngốc, liền vươn tay quơ quơ trước mắt nàng ta.
Hà Hương nghe được lời của nha hoàn kia liền khôi phục lại tỉnh thần, nàng ta nhìn nha hoàn đang đứng bên cạnh.
"Được rồi, ta đã biết." Cứ như vậy, Hà Hương đi vào phòng phu nhân.
"Hà Hương không biết phu nhân tìm Hà Hương có chuyện gì?" Lúc này Hà Hương nhìn về phía Thừa tướng phu nhân ngồi ở một bên nói.
"Trong phòng tiểu thư có gì bất thường không?" Lúc này Thừa tướng phu nhân nói với Hà Hương.
Hà Hương nghe được lời của thừa tướng phu nhân thì lắc lắc đầu.
"Thưa phu nhân, bên phía tiểu thư không có gì bất thường, sau khi Hà Hương đem đồ ăn vào liền rời khỏi đó." Hà Hương nói với Thừa tướng phu nhân.
"Tại sao ngươi không nhìn tiểu thư ăn xong rồi mới ra ngoài?" Thừa tướng phu nhân nói với Hà Hương.
"Thực xin lỗi, phu nhân, Hà Hương không nghĩ tới chuyện này, nếu không bây giờ Hà Hương lại tìm một cái cớ tiến vào phòng tiểu thư." Lúc này Hà Hương nói với thừa tướng phu nhân.
"Thôi, dù ngươi có đi, nếu nó không ăn thì tuyệt đối sẽ không ăn, thôi, ngươi trở về tiếp tục nhìn chằm chằm tiểu thư đi, nếu nó có chuyện gì thì hãy báo cho ta biết." Lúc này Thừa tướng phu nhân nói với Hà Hương.
Khi Hà Hương nghe được lời thừa tướng liên gật đầu.
"Dạ vâng phu nhân, Hà Hương lập tức đi." Hà Hương cứ như vậy rời khỏi phòng của Thừa tướng phu nhân.
Hà Hương lại tìm một góc khuất và quan sát phòng của Hàn Vũ Đồng.
Ở Lĩnh Nam bên kia, sau khi Tô Ngưng Nguyệt ăn xong bữa sáng thì nhìn về phía Diêu Xuân ở bên cạnh.
"Mẫu thân không có chuyện gì nữa, con liền đi lên lên núi, bây giờ thời tiết còn mát mẻ." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói vậy liền gật đầu với Tô Ngưng Nguyệt.
"Trên đường cẩn thận, nhớ về nhà sớm." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Con biết rồi, nương." Không đợi Tô Ngưng Nguyệt rời đi, Tô Thân đang đứng suy nghĩ ở một bên nói:
"Tỷ tỷ, lần này lên núi chắc là có thể tìm được một ít trái cây đi."
"Tỷ tỷ, ta muốn đi cùng tỷ!" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói, quay đầu nhìn về phía Tô Thần.
"Sao ta lại quên đệ được? Đệ xác định muốn đi cùng ta sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói Tô Thần.
Tô Thần nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, liên nhanh chóng hướng về phía Tô Ngưng Nguyệt gật đầu.
"Đương nhiên, tỷ tỷ, tỷ có thể mang Tiểu Thần đi cùng không?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Tô Thần như vậy thì gật đầu.
"Được rồi, nhớ kỹ, đừng nghịch ngợm, ta đi đâu đệ cũng phải đi đó, đừng một mình chạy lung tung." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thần vội vàng gật đầu.
"Tỷ tỷ, tỷ yên tâm, Tiểu Thần nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời tỷ nói." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt mang theo Tô Thần cùng đi.
Tô Ngưng Nguyệt không biết bọn họ vừa ra cửa sau Bắc Minh cũng lặng lẽ đi theo phía sau.
"Tâm này Tô cô nương phải đi ra ngoài rồi, nếu còn không ra ta liền quay về." Bắc Minh đứng trong góc quan sát nhà Tô Ngưng Nguyệt đang thâm nghĩ.
Khi thấy Tô Thần đi ra, hắn ta ngay lập tức trở nên cực kỳ vui mừng.
Tô Ngưng Nguyệt vừa nhìn thấy Tô Thần như vậy nhẹ nhàng thở dài.
"Tiểu Thần, đừng chạy lung tung, trên núi đá nhiều, lỡ như mà trượt xuống núi thì làm sao?" Tô Ngưng Nguyệt lúc này nói với Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận