Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 531: Công Việc Cụ Thể (2)

Chương 531: Công Việc Cụ Thể (2)Chương 531: Công Việc Cụ Thể (2)
Nói rồi, trong đám thôn dân có người lên tiếng hỏi: "Vậy trả công như thế nào?"
Trưởng thôn đáp lại: "Một năm 4 lượng bạc, nuôi ăn sáng, ăn trưa. Hàng ngày bắt đầu làm việc vào giờ mão, giờ thìn nghỉ nửa tiếng, nửa tiếng này là thời gian ăn sáng, sau khi nghỉ nửa tiếng thì làm tiếp đến giờ ty, sau đó lại nghỉ một tiếng ăn trưa, ăn trưa xong thì có thể về nhà nghỉ ngơi, giờ mùi lại tới xưởng làm việc, làm thêm 2 tiếng nữa là có thể vê nhà, mỗi dịp lễ được nghỉ một ngày, mỗi dịp Tết được nghỉ nửa tháng, làm tốt cuối năm còn được nhận tiền lì xì.
Nói tới đây rất nhiêu thôn dân kích động, bởi vì điều kiện và Tô Ngưng Nguyệt đưa ra quá hậu hĩnh, những thôn dân đều rục rịch muốn đăng ký, họ đến gần trưởng thôn lại nói: "Nguyệt nha đầu tô gia nói là làm thử trước, người nào được thì ở lại để ký thỏa thuận, trả trước 2 lượng bạc tiên công, 2 lượng còn lại thì trả nốt vào cuối năm, nếu làm mấy ngày mà nha đầu nhà Tô gia không hài lòng thì trả 18 văn tiền một ngày, làm bao nhiêu ngày thì sẽ trả bấy nhiêu ngày."
Sau khi thôn trưởng nói xong những thôn dân ai nấy cũng nô nức tới đăng ký, trưởng thôn ghi tên từng người một, sau đó lựa chọn ra 20 người, và nói với những người này: "Sau khi nhà xưởng của To gia xây dựng xong là các ngươi có thể tới làm việc."
20 người này vui sướng ra về, vê đến nhà và nói với vợ của mình xong, 20 nhà này nhà nào cũng có bầu không khí vui vẻ.
Có người vui mừng thì tất nhiên cũng có người không không vui, ví dụ như nhà đại bá nương của Tô Ngưng Nguyệt, sau khi Văn thị biết Tô Ngưng Nguyệt tuyển người làm lâu dài hơn nữa đãi ngộ hậu hĩnh thì tức giận, chửi bới: "Nha đầu chết tiệt này, có tiền rồi lại gần gũi với người ngoài, xa cách với người nhà của mình Sao."
Tô gia. Tô Ngưng Nguyệt đang ở trong đại sảnh nói chuyện với mẫu thân và gia gia: "Mẫu thân, con định dựng nhà xưởng trưởng, như vậy thì mới có thể tính được những bước tiếp theo."
Lão gia tử Tô gia nói: "Nha đầu, con cứ yên tâm mà làm đi, có gì cần giúp đỡ thì cứ nói, gia gia mặc dù già rồi nhưng dù sao cũng là trưởng bối nhưng cũng vẫn giúp ích được việc gì đó."
Tô Ngưng Nguyệt cảm động nhìn lão gia tử và nói: "Con biết rồi, cảm ơn gia gia."
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt cũng để cho Tô Ngưng Nguyệt làm những việc mà mình muốn làm, chỉ nói một câu: "Làm chuyện gì cũng phải chú ý một chút, cẩn thận một chút."
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu sau đó liên ra ngoài, Bắc Minh công tử tìm cho Tô Ngưng Nguyệt một thợ lành nghề ở thôn khác, nghe nói người thợ này là người giỏi cất nhà nhất trong vài dặm quanh đây, người thợ lành nghề này họ Dương, lúc Dương sư phụ tới có dẫn theo một tiểu đồ đệ.
Dương sư phụ trông có vẻ không quá cao nhưng rất vạm vỡ, khuôn mặt chữ quốc lộ ra vẻ trung thực, đôi mắt sáng ngời, tóc hoa râm.
Tô Ngưng Nguyệt đĩnh đạc hành lễ với Dương sư phụ, nàng nói: "Dương sư phụ đi đường vất vả, ngồi uống chén trà trước đã."
Dương sư phụ thong thả nói: 'Không sao, chúng ta xem xét chỗ đó trước đã, nói xem muốn dựng nhà như thế này, rồi về uống trà sau cũng được."
Dương sư phụ khiến Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy rất cẩn trọng, là một người thật thà, nếu như thật sự có năng lực thì có thể suy nghĩ tới việc hợp tác lâu dài.
Tô Ngưng Nguyệt dẫn Dương sư phụ và đồ đệ của Dương sư phụ tới bãi sông, Dương sư phụ nhìn bãi sông rồi nói: "Xây nhà ở bãi sông rất dễ bị ngập."
Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Việc này ta biết, ta muốn xây một đường phòng hộ ở bờ sông trước, nên mới muốn thỉnh giáo Dương sư phụ."
Dương sư phụ nhìn Tô Ngưng Nguyệt với vẻ tán thành, thâm nghĩ nha đầu này là một người có chủ kiến. '
Dương sư phụ nói: 'Chuyện phòng hộ thì cũng dễ thôi, chỉ là không biết cô nương muốn xây nhà như thế nào, xây mấy gian?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận