Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 381: Bị Phát Hiện Rồi (1)

Chương 381: Bị Phát Hiện Rồi (1)Chương 381: Bị Phát Hiện Rồi (1)
"Đã biết chủ nhân, lần sau chúng ta không bao giờ nói đùa với tiểu chủ nhân nữa." Tô Ngưng Nguyệt nghe Điêm Điềm và Mật Mật nói lời này thì đã bớt giận hơn một nửa.
"Ngươi tỉnh lại lúc nào?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn Mật Mật ở bên cạnh nói.
Mật Mật nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói lời này bèn nói cho Tô Ngưng Nguyệt biết nó cũng vừa mới tỉnh lại không lâu.
"Thật ra là muốn cho tiểu chủ nhân một niêm vui bất ngờ, nhưng không ngờ chúng ta còn chưa chuẩn bị xong niềm vui bất ngờ này thì người đã đi vào rồi."
"Cho nên đành phải giả vờ Mật Mật chưa tỉnh lại, sau đó đột nhiên tỉnh lại để tạo cho người một niềm vui bất ngờ."
"Nhưng không ngờ tiểu chủ nhân lại tức giận." Lúc này Điềm Điềm có chút ấm ức nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm nói lời này thì mới biết hóa ra là bọn họ đều là có lòng tốt.
"Xin lỗi, tiểu chủ nhân ta vừa rồi không nên giận dữ với các ngươi như vậy." Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa đi tới trước mặt Điềm Điềm.
Tô Ngưng Nguyệt vươn tay nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Điềm Điềm sờ sờ nó.
Điềm Điêềm nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói những lời này thiếu chút không kiêm chế được chỉ muốn khóc, Điềm Điềm nhìn thấy bộ dạng này của Tô Ngưng Nguyệt cũng không nhịn được lại muốn cười.
"Không sao rồi, lần sau tiểu chủ nhân không hung dữ với các ngươi nữa."Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm.
Khi Điềm Điềm nghe Tô Ngưng Nguyệt nói, nó lập tức gật đầu. "Tiểu chủ nhân lần sau không được hung dữ với Điềm Điềm và Mật Mật như vậy nữa, nếu không Điềm Điềm và Mật Mật sẽ rất đau lòng.
"Được rồi được rồi, lần sau ta sẽ không nói như vậy nữa." Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng nói.
Vậy là Tô Ngưng Nguyệt đã dỗ dành xong Điềm Điềm.
"Đúng rồi Mật Mật ngươi giờ đã đói bụng chưa?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy chắc là Mật Mật đang cực kì đói bụng. Khi Mật Mật nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói lời này vội vàng gật đầu.
"Tiểu chủ nhân, hình như Mật Mật đói quá nên mới tỉnh lại." Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Mật Mật nói lời này thì không nhịn được bèn nở nụ cười.
"Mật Mật ngươi chờ chút ta sẽ dẫn ngươi lên núi tìm loại đất mà các ngươi có thể ăn được."
Mật Mật nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy bèn vội vàng gật đầu.
"Thật tốt quá, tiểu chủ nhân!" Mật Mật nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Các ngươi chờ một chút, cho ta một chút thời gian ta phải đi ra ngoài làm chút chuyện. Ta sẽ mang theo các ngươi đi ra ngoài." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới những lời nói với Tô Thần lúc trước, chuyện mà nàng dự định làm đó thì chờ buổi chiều sẽ đi xử lí.
"Vâng, tiểu chủ nhân." Khi Điềm Điềm và Mật Mật nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói lời này thì dị khẩu đồng thanh nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Các ngươi mau trốn đi, ta sợ nhỡ đâu lát nữa có người sau khi đi vào sẽ thấy các ngươi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật.
Sau khi bọn họ nghe thấy lời này, hai người đã biến mất tiêu.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy vậy thì hơi sững sờ.
"Không ngờ biến mất nhanh như vậy! Lần sau trước khi biến mất để cho ta chuẩn bị tỉnh thân xong đã." Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa rời khỏi phòng.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt đi ra, nàng nhìn thấy Tô Mộc và Tô Thần đang dọn dẹp bàn ghế.
"Tiểu Thần, buổi sáng hôm nay tỷ tỷ có một số việc, đợi buổi chiều tỷ tỷ sẽ đi ra ngoài cùng đệ." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thần gật đầu.
"Dạ tỷ tỷ" Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói lời này có chút kinh ngạc, nàng còn tưởng rằng Tô Thần sẽ hỏi nàng tại sao lại để buổi chiều mới đi.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy Tô Thần có chút thay đổi.
"Rốt cuộc là sao đây? Chẳng lẽ Tiểu Thần đã chịu đả kích trong học đường rồi sao?" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến đây, nàng đột nhiên nghĩ tới Tô Liệt và Liễu Ninh.
"Các ngươi cứ chờ đó, sớm muộn cũng sẽ có một ngày ta sẽ khiến cho phải trả lại gấp mười lần cho các ngươi những gì mà các ngươi đã đối xử với người nhà của ta!" Tô Ngưng Nguyệt thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận