Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 204: Ngọc Tốt (2)

Chương 204: Ngọc Tốt (2)Chương 204: Ngọc Tốt (2)
Lúc Tiểu Lục nghe thấy lời khen của Thiên Vũ Hàn, nhất thời cảm thấy có hơi ngượng ngùng.
Hắn ta gãi gãi đầu.
"Vương gia, đây là chuyện Tiểu Lục nên làm." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn.
"Được rồi, ngươi ở trong này tiếp tục huấn luyện bọn họ đi, bổn vương còn có việc phải làm cho nên sẽ rời khỏi đây trước." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Trong lòng Tiểu Lục đột nhiên trâm xuống sau khi nghe thấy Thiên Vũ Hàn nói như vậy, hắn ta tưởng là Thiên Vũ Hàn đi đến võ đài là để cho hắn ta tiếp nhận một nhiệm vụ mới, không ngờ Thiên Vũ Hàn lại chỉ nói với hắn ta một lời như vậy rồi rời đi.
"Vương gia, chuyện của quân lính, ngài không tiếp quản nữa sao?" Lúc này, Tiểu Lục lấy hết can đảm nói với Thiên Vũ Hàn.
"Chờ đến thời điểm nhất định, bổn vương sẽ tiếp quản." Sau khi Thiên Vũ Hàn nói xong liền rời đi.
Tiểu Lục thở dài một hơi nhìn bóng dáng của Thiên Vũ Hàn rời đi, Tiểu Lục nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục đi huấn luyện quân lính.
Sau khi trở vê vương phủ, Thiên Vũ Hàn đi vào phòng, hắn nhìn con thỏ nhỏ bên cạnh.
"Chẳng lẽ ta sẽ phải trải qua ba tháng như vậy sao?" Vào lúc này, Thiên Vũ Hàn cảm thấy cực kỳ buồn chán.
Hắn không biết khi nào mới có thể trở lại Lĩnh Nam gặp Tô Ngưng Nguyệt.
Hắn không biết bây giờ Tô Ngưng Nguyệt như thế nào, nhưng hắn tin rằng có Bắc Minh ở bên cạnh chăm sóc nàng thì chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra với nàng. Điều mà Thiên Vũ Hàn không biết vào lúc này chính là Tô Ngưng Nguyệt, người mà hắn đang nghĩ đến, đang tìm kiếm huyết nhân sâm trong không gian trồng trọt của nàng.
"Tại sao lại khó tìm như vậy?" Tô Ngưng Nguyệt tìm kiếm rất lâu nhưng vẫn không tìm được bất kỳ dấu vết nào của huyết nhân sâm, vì vậy nàng đành phải nói với hệ thống.
"Nếu dễ tìm được huyết nhân sâm như vậy thì bọn nó đều chết hết từ lâu rồi."
Tô Ngưng Nguyệt thở dài một hơi sau khi nghe được những lời của hệ thống, Tô Ngưng Nguyệt biết mình nhất định phải lấy được huyết nhân sâm mới có thể tạm thời khống chế được bệnh tình của Diêu Xuân.
Hệ thống nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt nghiêm túc tìm kiếm huyết nhân sâm trong không gian như vậy, trong lòng nó cũng vô cùng cảm động.
Nó cũng muốn giúp đỡ Tô Ngưng Nguyệt, nhưng căn bản là nó hoàn toàn không có trái tim hay sức lực.
Lúc này Tô Thần và Tô Mộc đang ngồi nói chuyện với Diêu Xuân trong căn phòng, nhưng trong lòng Diêu Xuân lúc này đang nghĩ đến Tô Ngưng Nguyệt.
"Rốt cuộc là Nguyệt Nguyệt đi đâu rồi? Có phải nó đang giấu ta chuyện gì không?”
"Nương, nương đang nghĩ gì vậy?" Lúc này, Tô Mộc nhìn thấy Diêu Xuân đang ngây người ở một bên, nên hắn ta đã đưa tay ra khua khua trước mắt Diêu Xuân rồi nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe được lời nói của Tô Mộc nên đã kéo chính mình ra khỏi những dòng suy nghĩ.
Diêu Xuân mỉm cười nhìn Tô Mộc ở bên cạnh.
"Không có gì."
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt đã tìm kiếm huyết nhân sâm ở trong không gian của mình rất lâu nhưng nàng vẫn không tìm thấy.
"Không thì lần sau ngươi có thể tiếp tục tìm nó sau." Lúc này, hệ thống đã thật sự không thể nhìn nổi nữa nên nó đã nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt nghe được những lời hệ thống nói, nàng đứng thẳng dậy, đứng ở chỗ đó suy nghĩ một hồi.
"Chắc chắn là ngươi có thể nhìn thấy được huyết nhân sâm ở trong không gian này!" Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống.
Lúc hệ thống nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, nó thở dài một hơi.
"Bọn chúng quanh năm sống dưới lòng đất, chỉ thỉnh thoảng ta mới nhìn thấy chúng, bọn chúng cũng rất thông minh, luôn đi ra ngoài khi ta đang ngủ, cho nên hiện giờ ta cũng không biết bọn chúng ở nơi nào." Hệ thống nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được những hệ thống nói, nàng thở dài một hơi.
"Nếu như ngươi thấy tụi nó, nhất định phải nói với ta một tiếng, ta nhất định sẽ hậu tạ." Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận