Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 231: Khuyên Nhủ Tô Thần (1)

Chương 231: Khuyên Nhủ Tô Thần (1)Chương 231: Khuyên Nhủ Tô Thần (1)
"Đương nhiên không thành vấn đề."
Tô Thần vui vẻ vỗ tay.
"Tốt quá rồi, tỷ tỷ! Nương, con muốn đến học đường để học!" Lúc này Tô Thần nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân cũng yên tâm.
"Vậy mấy ngày nay con nghỉ ngơi cho tốt đi, không cần làm gì cả, để tỷ tỷ chơi với con mấy ngày rồi đi học." Diêu Xuân nói.
Tô Thần lập tức gật đầu.
"Tốt quá rồi, nương."
"Ca ca, đợi qua thời gian này, nhà chúng ta có tiền dư thì huynh cũng đến học đường để học đi!" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc.
Tô Mộc bèn lắc đầu.
"Không cần đâu, Nguyệt Nguyệt, ca ca bây giờ đã lớn rồi, không cần đến học đường học đâu, hơn nữa bây giờ ca ca biết rất nhiều thứ." Tô Mộc nói.
"Cái đó không giống."
"Sao lại có thể khác nhau được?" Lúc này, Tô Mộc nhìn Tô Thần ở bên cạnh nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy những này của Tô Mộc nói thì ngồi đó suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ca ca, nếu huynh đến học đường để học tập thì nhất định huynh sẽ học được rất nhiều kiến thức. Những kiến thức đó huynh hoàn toàn không thể biết trong cuộc sống."
"Chuyện này để sau hãng nói. Hiện tại chúng ta phải giải quyết chuyện của Tiểu Thần trước đãt"
"Vậy được rồi." Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Mộc nói như vậy lập tức nói với Tô Mộc.
"Tỷ tỷ, vừa rồi tỷ đã đồng ý với ta, chúng ta đi chơi thôi!" Lúc này, Tô Thần nóng lòng muốn đứng dậy khỏi ghế, đi đến bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi thấy Tô Thần như vậy Tô Ngưng Nguyệt bất lực lắc đầu cười.
"Tiểu Thần muốn chơi ở đâu?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Lúc này, vốn Tô Ngưng Nguyệt tưởng rằng Tô Thần sẽ tiếp tục nói muốn lên núi chơi, nhưng nàng không ngờ Tô Thần lại nói muốn đi chợ với Tô Ngưng Nguyệt.
Không đợi Tô Ngưng Nguyệt kịp lên tiếng, Diêu Xuân đã nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Nguyệt Nguyệt, vậy con cứ đi chợ cùng Tiểu Thần đi. Lát nữa nương sẽ đưa cho con một lượng bạc, nếu thích gì thì mua một ít." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Không cần đâu nương, chỗ con vẫn một ít ngân lượng đủ để chúng con đi chợ mua đồ." Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
"Được rồi, nếu con không có tiền thì cứ nói với nương, nương sẽ đưa cho các con." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Vâng, con biết rồi nương."
"Đúng rồi, ca ca, huynh cũng đi chợ cùng chúng ta đi." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Mộc ở bên cạnh nói.
Khi Tô Mộc nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì lắc đầu.
"Không cần, Nguyệt Nguyệt, muội và Tiểu Thần cứ đi đi, ta sẽ ở nhà chăm sóc nương."
"Bây giờ nương đã không sao rồi, con cứ đi cùng Nguyệt Nguyệt và Tiểu Thần đi, mấy ngày nay vất vả cho con rồi, coi như để con giải sầu một chút." Diêu Xuân vươn tay ra nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tô Mộc, nói với Tô Mộc.
"Không sao đâu nương, Tiểu Mộc không thích náo nhiệt, cứ để Nguyệt Nguyệt và Tiểu Trân đi thôi. Hơn nữa Tiểu Mộc cũng không muốn mua gì."
"Nương, vậy con và Tiểu Thần sẽ đi chợ trước, nương có muốn mua gì không?"
"Không, con cứ đi chợ chơi với đệ đệ con đi, nhưng phải an toàn, trước khi trời tối nhất định phải trở về." Diêu Xuân bảo Tô Ninh Nguyệt nói.
"Nương yên tâm đi, chúng con sẽ trở vê sớm. Ca ca có muốn mua gì không?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói cười lắc lắc đầu.
"Ca ca cũng không có đồ gì muốn mua."
"Vậy được rồi." Cứ như vậy, sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì lập tức rời khỏi nhà cùng Tô Thần.
Dọc trên đường đi Tô Thần rất vui vẻ.
"Tỷ tỷ, hôm nay chúng ta đi chợ mua thêm một ít đồ ăn ngon về nhà đi. Dù sao hai ngày nữa đệ sẽ phải đến học đường học rồi." Lúc này Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Tiểu Thần, ta nói sao đệ còn nhỏ như vậy mà lại có nhiều mưu mô như thế chứ?" Tô Ngưng Nguyệt có chút bất lực nói với Tô Thần.
Nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy Tô Thần lập tức làm mặt quỷ với nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận