Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 580: Xưởng Nhỏ Đi Vào Sản Xuất. (1)

Chương 580: Xưởng Nhỏ Đi Vào Sản Xuất. (1)Chương 580: Xưởng Nhỏ Đi Vào Sản Xuất. (1)
Nên tất cả cũng cơ bản đều đã nắm rõ, Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười nói với chủ nông trường: "Dương đại thúc, nhà kho này là do ta tự thiết kế, nếu thúc muốn thiết kế nhà kho thì đợi vài ngày nữa xong việc ta sẽ tới giúp thúc thiết kế lại."
Vừa nói xong, mọi người một lần nữa kinh ngạc, có một vài thương nhân phản ứng nhanh, lập tức nở nụ cười nói: "Tô cô nương, tuổi còn nhỏ mà thật sự khiến ta phải khâm phục."
Đối với sự giả tạo của những người này Tô Ngưng Nguyệt rất xem thường, bởi vì hoa quả mà những người này vận chuyển đến Tô Ngưng Nguyệt vẫn có đối tượng hợp tác có thể thay thế.
Nhìn những người này, Tô Ngưng Nguyệt nở một nụ cười giả tạo nói: "Các vị chúng ta thanh toán cho xong lô hàng lần này trước đã, còn những việc khác thì để lát nữa nói tiếp."
Thế là mọi người âm thâm nhìn sang những người khác mà không nói gì, mấy thương nhân và ông chủ đó, nhanh chóng kết thành đồng minh, Tô Ngưng Nguyệt đã đoán ra được khi bọn họ vừa tới thôn Tiểu Hà rồi.
Cho dù là những người này có tâm tư như thế nào, Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn giữ thái độ điềm đạm vô tư để thanh toán hết đơn hàng này, sau khi thanh toán xong, Tô Ngưng Nguyệt đứng dậy và nói với mọi người: "Được rồi, các vị, Tô Ngưng Nguyệt ở đây cảm ơn các vị vì đã vất vả tới đây một chuyến, cho dù thái độ lần này là đi xem thế nào hay là thái độ hợp tác, ở đây cũng phải nói một tiếng cảm ơn tới các vị trước, bây giờ các khoản cần phải thanh toán cũng đã thanh toán xong, xin mời những ai không mang theo bản thỏa thuận ra về trước."
Vừa dứt lời liền có mấy người rời đi, những người còn lại đã đi xem qua nhà xưởng và cảm thấy có thể hợp tác nhưng không mang theo bản thỏa thuận, và cũng có những người có mang theo bản thỏa thuận, mấy ông chủ kia có một người rời đi còn những người khác thì đều ở lại, Tô Ngưng Nguyệt nhướng mày nhìn những người còn lưu lại, nói: "Ta hy vọng các vị thành tâm hợp tác, những người không thành tâm thì bây giờ có thể rời đi, con người ta là ngươi chân thành ta sẽ chân thành, còn ngươi không chân thành thì cái ta có chính là biện pháp để nghiêm phạt ngươi."
Có vài người dè bỉu câu nói của Tô Ngưng Nguyệt, thâm nghĩ một đứa trẻ thì có thể làm gì được, nhưng bọn họ chưa từng nghĩ, nếu như Tô Ngưng Nguyệt thật sự là một đứa trẻ bình thường thì bây giờ cũng không ở đây bàn chuyện làm ăn với bọn họ, Tô Ngưng Nguyệt thấy không có ai đưa ra ý kiến khác liền trực tiếp ký thỏa thuận hợp tác.
Tô Ngưng Nguyệt vẫn tươi cười niềm nở, nói hợp tác vui vẻ với mỗi một người hợp tác, cho dù đối phương có thân phận gì, hành động này đã nhận được sự chân thành của những chủ nông trường kia.
Ngày hôm sau.
Đến ngày đi vào sản xuất, mười thôn dân tuyển trước đó phấn khởi đợi ở trước cửa nhà xưởng nhỏ từ sáng sớm, lúc Tô Ngưng Nguyệt tới nhà xưởng nhỏ mà giật cả mình, Tô Ngưng Nguyệt chào hỏi: "Chào các vị thúc thúc, bá bá, mọi người đến sớm vậy, đã ăn sáng hết chưa?”
Mọi người đáp: "Đều ăn hết rồi, Nguyệt nha đầu, có phải là bây giờ là chúng ta bắt đầu làm việc luôn không?"
Nhìn xem, người cổ đại đến cả làm việc và cũng hăng hái như thế này, Tô Ngưng Nguyệt cười và nói với mọi người: "Yêu cầu công việc thì ta không nhắc lại nữa, trưởng thôn gia gia có lẽ đã nói qua với thúc thúc, bá bá rồi."
Có một thôn dân lên tiếng: "Đã nói qua rồi, chúng ta đều đã biết cả rồi."
Tô Ngưng Nguyệt đáp lại: "Vậy thì được, đây là thỏa thuận bảo mật, có nghĩa là những việc mà thúc thúc, bá bá làm ở đây đều phải bảo mật, nếu như để lộ là phải báo quan, hơn nữa còn có những hình phạt nghiêm khắc khác, vì thế nếu như thật sự có thể làm việc ở đây thì tới ký tên điểm chỉ, sau đó thì vào trong xưởng và chuẩn bị làm việc, không muốn ký thì bây giờ có thể rời đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận