Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 72: Có Mắt Không Biết Thái Sơn (2)

Chương 72: Có Mắt Không Biết Thái Sơn (2)Chương 72: Có Mắt Không Biết Thái Sơn (2)
Lúc này lão bản của nhà trọ này thấy thế liên ngây ngẩn cả người, ông ta không biết Huyện lão gia tới đây làm cái gì, ông ta vội vàng ra ngoài nghênh đón.
"Ta nói hôm nay có ngọn gió nào đã thổi lão ca ngài tới đây." Huyện lão gia kia nghe được lão bản của nhà trọ kia nói vậy, sắc mặt hắn ta xanh xao nói cho lão bản nghe những chuyện xảy ra.
Khi lão bản nghe được lời Huyện thái gia nói, ông ta cảm giác thật sự không thể tưởng tượng nổi, không ngờ một tùy tùng bên cạnh Thiên Vũ Hàn lại có thể đánh ngã được nhiều người như vậy.
Tuy rằng lúc này lão bản thấy Huyện thái gia đang rất tức giận, nhưng ông ta vẫn nói cho Huyện thái gia biết rằng người tên Thiên Vũ Hàn này không hề tâm thường, nhưng lúc này Huyện thái gia đã sớm choáng váng đầu óc.
Hắn ta không nghe lời ngăn cản của lão bản mà dẫn mọi người đi tìm phòng của Thiên Vũ Hàn, lúc này Thiên Vũ Hàn đang ngồi trong phòng uống trà chờ Huyện thái gia đến, hắn biết lần này Huyện thái gia tới nhất định sẽ mang theo rất nhiều nhân thủ.
Đúng như dự đoán của hắn, khi Huyện thái gia tìm được phòng Thiên Vũ Hàn hắn ta đã đá văng một cước.
Sau khi hắn ta đạp cửa thì hắn ta chỉ nhìn thấy có một người ở trong phòng Thiên Vũ Hàn, hắn ta nhìn thấy lúc này Thiên Vũ Hàn đang ngồi ở một bên thản nhiên uống trà, Huyện lão gia trông thấy dáng vẻ này của Thiên Vũ Hàn đã nhận ra hắn.
Không biết vì sao sau khi nhìn thấy nhiều người như vậy mà Thiên Vũ Hàn vẫn còn có thể bình tĩnh như thế, mà lúc này đám tùy tùng của Thiên Vũ Hàn nghe được động tĩnh, bọn họ bên ngoài vội vàng đi tới gian phòng của Thiên Vũ Hàn.
Khi bọn họ nhìn thấy Thiên Vũ Hàn bị nhiều người vây quanh như vậy, bọn họ lập tức lấy ra vũ khí của mình, mà lúc này Huyện thái gia thấy bọn họ cũng mang theo vũ khí.
"Các ngươi làm như vậy là phạm pháp ta sẽ bắt tất cả các ngươi lại!" Khi đám tùy tùng của Thiên Vũ Hàn nghe được lời nói của Huyện thái gia, bọn họ đều nở nụ cười, bọn họ biết chỉ một lúc nữa thôi người này sẽ rất thảm.
Thiên Vũ Hàn ở một bên thâm nghĩ mau chóng giải quyết chuyện này, sau đó hắn sẽ nghỉ ngơi thật tốt sáng sớm ngày mai mau chóng lên đường, Thiên Vũ Hàn để cho tất cả đám tùy tùng của hắn lui qua một bên, những tùy tùng kia nghe được Thiên Vũ Hàn nói lập tức làm theo.
Bởi vì tùy tùng biết Thiên Vũ Hàn nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì.
Bọn họ cũng biết võ công của Thiên Vũ Hàn rất cao, mặc dù bọn họ chưa từng thấy qua.
Lúc này Huyện thái gia thấy Thiên Vũ Hàn rất bình tĩnh.
"Thuộc hạ của ngươi chọc tới ta, chỉ cần ngươi giao thuộc hạ kia cho ta, như vậy chuyện này ta sẽ không tính toán."
Sau khi Thiên Vũ Hàn nghe được lời nói của Huyện thái gia, hắn gọi tên tùy tùng kia ra.
"Chuyện ở nhà trọ đã nói chưa?”
"Gia, thuộc hạ nên nói đều đã nói rồi."
Lúc này, Thiên Vũ Hàn bình tính nhìn Huyện thái gia bên cạnh.
"Vì sao không xử lý chuyện này?"
Huyện thái gia nghe được lời nói của Thiên Vũ Hàn cảm thấy rất buồn cười, không ngờ vào lúc này hắn lại ngây thơ hỏi hắn ta vấn đề này.
Huyện thái gia nói cho Thiên Vũ Hàn biết hắn ta và lão bản của nhà trọ này có quan hệ thân thích với nhau, bởi vì Huyện thái gia biết Thiên Vũ Hàn từ nơi khác đến nên mới nói như vậy.
Hắn ta biết có lẽ Thiên Vũ Hàn không có thân phận gì, cùng lắm thì chỉ là trong nhà có một ít tiền thuê vài người mà thôi.
Nhưng quả thật Huyện thái gia đã nghĩ sai thật rồi, khi Thiên Vũ Hàn nhìn thấy dáng vẻ này của Huyện thái gia thì hắn biết cho dù mình có nói gì với hắn ta cũng không quan trọng, lúc này Thiên Vũ Hàn mới tiết lộ thân phận Vương gia của mình.
Khi Thiên Vũ Hàn đưa lệnh bài trên người hắn ra, Huyện lão gia vội vàng quỳ xuống đất.
"Vương, Vương gia tha mạng! Tỳ chức có mắt như mù, kính xin Vương gia thứ tội!"
Hắn ta thật không ngờ mình lại chọc tới Vương gia, đám tuỳ tùng xung quanh nhìn thấy Huyện thái gia quỳ trên mặt đất, bọn họ cũng nhanh chóng quỳ xuống.
Thiên Vũ Hàn nhìn thấy dáng vẻ này của bọn họ hắn cảm thấy rất ghê tởm.
Thiên Vũ Hàn để cho một thuộc hạ của hắn đi xử lý chuyện này, loại chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi này hắn cũng lười xử lý, cứ như vậy thuộc hạ của Thiên Vũ Hàn mang đoàn người của Huyện thái gia dẫn ra ngoài.
Lúc này Thiên Vũ Hàn nhìn thấy những người đó đi ra ngoài, hắn quay lại trên giường của mình.
Mà lúc này bên kia, Tô Ngưng Nguyệt và những người khác ở trên chợ rất vui vẻ, bọn họ mua rất nhiều đồ.
Tô Ngưng Nguyệt không quên mua cho Diêu Xuân hai bộ y phục đẹp đế, bọn họ cầm những thứ này trở về nhà.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt câm quà nàng tặng cho Diêu Xuân đi tới phòng nàng.
Mà lúc này Diêu Xuân đang nằm ở trên giường nghỉ ngơi, khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy nương của nàng nằm ở trên giường, nàng vội vàng chạy tới bên cạnh nương của nàng.
"Nương, người xem con mang quà gì về cho người." Tô Ngưng Nguyệt cười nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói bà ấy từ trên giường đứng lên, cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận