Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 867: Tiệc Trong Cung (2)

Chương 867: Tiệc Trong Cung (2)Chương 867: Tiệc Trong Cung (2)
Ngồi bên cạnh người nước Bắc Minh là nhóm người Khả Nhĩ Tra đến từ bang Phiên Ngoại, đây là quốc gia đến từ vùng thảo nguyên, người dân rất cường tráng và khỏe mạnh, dáng người cũng cao lớn vạm vỡ, nhưng lần này họ không thể hiện ra tính cách hào phóng của mình, chỉ im lặng ngồi một bên, thi thoảng nói chuyện một chút.
Carl đang suy nghĩ về việc lúc trước Tô Ngưng Nguyệt đề nghị hợp tác, đây quả là một việc kiếm tiền tốt, ông không thể cứ mãi sống dựa vào người khác, chỉ có có đủ tiền, sau này ông có đi đến đâu cũng không lo lắng gì, cũng không phải lo cuộc sống mà vất vả làm lụng.
Vuốt vuốt cằm, ông cảm thấy chuyện này rất ổn, đợi khi nào rảnh đi tìm Tô Ngưng Nguyệt, thương lượng kĩ hơn về chuyện này.
Đối diện bang Phiên Ngoại là nước Hàn Nhĩ đến từ vùng bắc cực lạnh giá, nơi đó cả năm đều là băng tuyết, chỉ có một thời gian lúc xuân hạ ngắn ngủi, thời gian còn lại họ sống trong phong ba bão tuyết, tuy đất nước họ rất bé, nhưng họ là dân tộc rất mạnh mẽ.
Ngồi cạnh bọn họ là nước Tân An giáp biển, vì ở ven biển, rất giàu có, là một trong những quốc gia giàu nhất.
Bên trong bữa tiệc ôn ào náo nhiệt, bên ngoài thì lại vô cùng tĩnh lặng, Tô Ngưng Nguyệt và Thiên Vũ Hàn đã gặp nhau trên đường đi, thật ra là Tô Ngưng Nguyệt đứng lại đợi Thiên Vũ Hàn, nếu lúc bước vào mà Hoàng thượng với Hoàng hậu không đi với nhau, sẽ khiến cho các quốc gia khác thấy nhạo cười.
Tô Ngưng Nguyệt thấy Thiên Vũ Hàn đi thẳng đến, ánh mặt không hề dao động, chỉ như đang nhìn một người xa lạ.
Ánh mắt hai người bắt gặp nhau, Thiên Vũ Hàn nhìn người phụ nữ trước mặt, so với lúc trước đã gầy đi nhiều, mặt cũng không còn thần sắc nào, chỉ là người nàng vẫn đứng thẳng, ngược lại so với lúc trước càng có tinh thần hơn.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn người đàn ông mình đã từng yêu sâu đậm, tuy rằng nhìn có vẻ tiều tụy hơn, vẻ ngoài cũng không vui vẻ thoải mái như lúc trước, vẻ mặt lại vẫn lạnh nhạt như xưa, nhưng ánh mắt đã không như lúc mới gặp, so với lúc rước càng sắc bén hơn, có thể xuyên qua cả trái tim người khác.
Lặng lẽ nhìn, không nói một lời, đây là im lặng nhìn đối phương, trong lòng so sánh với dáng vẻ lúc trước, nhìn xem đã gầy đi hay béo hơn, so với lúc trước vui vẻ hay thêm u sầu.
Đã qua rất lâu, hai người không ai mở lời, ánh mắt Vương công công đứng cạnh Thiên Vũ Hàn đã có chút lo lắng, yến tiệc sắp bắt đầu rồi, Hoàng thượng phải vào trong rồi, chứ không phải cứ lãng phí ở đây.
"Hoàng thượng, chúng ta nên vào trong rồi:. Vương công công nhẹ nhàng nhắc nhở.
Thiên Vũ Hàn gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt như có thể cảm nhận được sự gấp gáp của Vương công công, cuối cùng không tốn thời gian với Thiên Vũ Hàn nữa, di chuyển ánh mắt nói: "Chúng ta đi vào thôi."
Một câu lãnh đạm, không có cảm giác ấm áp của lúc trước, không có cảm giác lạnh nhạt lúc sau, chỉ là bình tĩnh thuật lại câu chuyện, không mang theo một chút tình cảm nào.
Đôi mắt Thiên Vũ Hàn nheo lại, ngón tay dần nắm chặt, nàng đối với hắn, đã không còn chút quan tâm nào sao?
Vương công công nghe thấy lời nói của Tô Ngưng Nguyệt, trong lòng nhẹ nhõm thở một hơi, liếc nhìn tiểu thái giám phụ trách lễ nghi ở cửa, như sợ Thiên Vũ Hàn sẽ ngăn ông lại.
Tiểu thái giám ở cửa nhận được ánh mắt của Vương công công, lớn tiếng: "Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương đã đến." Thiên Vũ Hàn chỉ có thể nhịn lại sự tức giận không hiểu tại sao lại dâng lên trong lòng, bước từng bước lớn lên trước, còn trừng mắt lườm Vương công công, dọa Vương công công sợ chết khiếp, không dám thở mạnh.
Người trong buổi tiệc đều dừng lại hành động của mình, đồng loạt hành lễ với hai người: "Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Hoàng hậu nương nương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Tất cả ngồi xuống đi." Thiên Vũ Hàn bước bước lớn lên phía trước, tận hưởng sự chào đón của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận