Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 782: Kẻ Vô Liêm Sỉ (2)

Chương 782: Kẻ Vô Liêm Sỉ (2)Chương 782: Kẻ Vô Liêm Sỉ (2)
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thế nào cũng không ngờ tới, đến cổ đại rồi vậy mà vẫn sẽ gặp phải loại người cực phẩm như vậy, thực sự là hết nói.
Vị vú già kia cũng nói: "Lão nô phải nói một câu không dễ nghe rằng, vị phu nhân kia là kẻ hồ đồ, người nói xem, nam tử nhà vị Nguy Quốc phu nhân kia, ai ai cũng là nhân tài trạng nguyên, làm chính thê ai mà không tốt chứ? Cứ phải đi làm thiếp.
Người nói, một tiểu thư vốn dĩ được yêu chiều trong tay mình rồi, vậy mà lại bị bà ta làm cho thành một dã nha đầu như vậy, nói thật thì, phàm là người trong kinh thành, ai mà đồng ý cưới nữ nhi bà ta cơ chứ. Nhưng mà người lại xem lại xem đích nữ của phủ Nguy Quốc Công người ta, sớm đã được Vương Phủ người ta nhắm trúng rồi, chỉ yên tâm mà đợi trở thành Vương Phi thôi. Theo ta thấy à, vị phu nhân này lần này lại không biết định làm ra chuyện ngu ngốc gì nữa."
Tô Ngưng Nguyệt không thể hiểu nổi, một người có thể thất bại trong việc làm người tới cái mức độ này sao, ngươi nói mình ghét làm chủ mẫu thì cũng thôi bỏ đi, dù sao chẳng có mấy người thực sự thích làm thiếp đâu, nhưng mà đến cả một người làm nô tài trong một đại gia tộc cũng khinh thường ngươi, ngươi nói xem ngươi phải thất bại đến mức độ nào cơ chứ.
Chương Dự tiếp lời nói: "Bất luận thế nào, muội cũng phải tránh xa bà ta ra một chút, hai mẹ con nhà đó, đều không phải hạng người tốt gì."
Tô Ngưng Nguyệt đương nhiên là biết rồi, một người bị mưa dầm thấm đất, chắc chắn cũng sẽ học theo thôi, tư thế của vị thiếp kia, tiểu thư kia chắc chắn cũng học được rôi.
Tô Ngưng Nguyệt mới không quan tâm nhiều như vậy làm gì, chỉ đi cùng bà vú già tiến vào viện tử của An Quốc Công phu nhân.
Trong phòng người đã sớm tụ tập đông đúc rồi, mà mọi người cũng đều đang vui vẻ trò chuyện với nhau. Chương Dự hành lễ với vị Quốc Công phu nhân ở phía trên xong rồi nói: "Chúc Phu nhân một ngày tốt lành."
Quốc Công phu nhân vội vã bảo nàng ấy đứng dậy, nói: "Nha đầu này, dẫn theo tiểu cô tử của con hành lễ với chúng ta như vậy nào có được chứ?"
Còn chưa đợi Chương Dự nói gì, Tô Ngưng Nguyệt đã tiếp lời: "Đây có gì mà không được chứ, phu nhân người đáng lẽ vẫn nên nhận của ta vài lễ ấy chứ, người xem đến lúc đó, người có muốn cũng không còn nữa đâu."
Mọi người nghe vậy đều cười lớn, Tô Ngưng Nguyệt cũng không ngờ, vị di mẫu kia của Chương Dự, vậy mà cũng tiến vào, trong ánh mắt chẳng có vẻ gì là phẫn nộ bất bình cả.
Tô Ngưng Nguyệt âm thầm nghĩ, loại nhân tài này, mà đặt vào thế kỷ hai mươi mốt, nhất định là nhân vật cấp bậc ảnh hậu đó. Kết quả, tài năng như vậy lại bị chôn vùi ở thời cổ đại này rồi.
Chương Dự không biết những suy nghĩ trong lòng nàng, dù sao nàng ấy bây giờ con đang bị hai mẹ con nhà kia làm cho chán ghét gần chết. Buổi yến hội hôm nay, Tạ Hồi cùng Ngô Nhiễm đều có mặt.
Tạ Hồi nghe nói xong liên bắt đầu nói: "Da mặt của muội cũng dày thật đó, sao những lời như vậy mà cũng nói được, người không biết còn tưởng muội gấp gáp muốn gả đi lắm rồi đó?"
Tô Ngưng Nguyệt cười cười, sau đó nói: "Có gấp cũng không gấp bằng Nhiễm Nhi tỷ tỷ đâu." Ngô Nhiễm còn đang uống trà, Tô Ngưng Nguyệt đột nhiên một câu liền chuyển hướng lên người nàng ấy như vậy, nàng ấy liền hung tợn đáp lại: "Phải phải phải, lúc gả cho phu quân của ta, là ta thiếu khiên nhẫn, vậy thì bảo đệ đệ muội cũng đừng có vội vã đòi cưới Nguyệt Nhi nhà ta đó."
Tô Ngưng Nguyệt vừa nghe như vậy: "Cái này không được đâu, tới lúc đó, Tô Thần nhà muội phải đi cướp người, muội không cản nổi đâu đó, muội còn phải đi xin Bệ Hạ thêm vài người tới giúp cướp hôn nữa chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận