Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 290: Giao Cho Ngươi Đấy (1)

Chương 290: Giao Cho Ngươi Đấy (1)Chương 290: Giao Cho Ngươi Đấy (1)
"Xảy ra chuyện gì rồi sao?" Khi đó Thừa tướng phu nhân nói với quản gia.
"Hồi phu nhân, lão gia bảo ta điều tra vụ án của họ..." Quản gia còn chưa kịp nói xong, Thừa tướng phu nhân vội vàng ngăn cản ông.
"Ngươi đi theo ta qua đây." Sau khi Thủ tướng phu nhân nói xong, quản gia lập tức ngậm miệng lại.
"Chết rồi, vừa nãy lo lắng quá nên không để ý tới những người xung quanh đây." Sau khi nhìn thấy Thừa tướng phu quân như vậy, ông lập tức ngậm miệng lại, ngoan ngoãn đi theo Thừa tướng phu nhân.
Khi đó Hà Hương không hề đi theo, nàng ta biết Thừa tướng phu nhân muốn nói chuyện riêng với quản gia.
Lúc này, Hà Hương ngoan ngoãn tiếp tục đợi ở ngoài phòng Hàn Vũ Đồng.
Thừa tướng phu nhân đưa quản gia đến một nơi vắng vẻ không người.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Thừa tướng phu nhân hỏi quản gia.
"Hôm qua lão gia bảo ta điều tra tình hình gia đình A Mai. Chuyện này ta đã tìm hiểu kĩ càng rồi, nhưng bây giờ lão gia vẫn chưa về, nên ta cảm thấy mình nên nói với phu nhân." Quản gia đáp lời Thừa tướng phu nhân.
"Ngươi nói đi."
"Lần này ta đến thăm hàng xóm nhà hắn ta nên biết được một chuyện quan trọng, đó là A Mai đang giấu chúng ta một chuyện. Thực ra nàng ta có một ca ca hơn nàng ta mười mấy tuổi, hơn nữa tính cách ca ca của nàng lại ham cờ bạc, khiến Tiểu Mai và gia đình họ mất hết tiền tiết kiệm và nợ nần rất nhiều tiền." Quản gia nói với Thừa tướng phu nhân bên cạnh.
Thừa tướng phu nhân cảm thấy bối rối sau khi nghe những lời quản gia nói. "Ngươi nói chuyện này cho ta làm gì?”
Quản gia nghe Thừa tướng phu nhân nói, ông biết Thừa tướng phu nhân chưa nghĩ tới chuyện đó, rồi giải thích rõ hơn với Thừa tướng phu nhân.
"Bẩm phu nhân, tiểu nhân có một suy đoán to gan, nhưng không biết giờ có nên nói ra hay không." Quản gia nhìn Thừa tướng phu nhân nói.
"Nói." Thừa tướng phu nhân quay qua nhìn quản gia.
Quản gia hít một hơi thật sâu, nói cho Thừa tướng phu nhân biết ý nghĩ của mình.
"Tiểu nhân đoán rằng A Mai đã tự sát. Về nguyên nhân thì có khả năng là vì cha mẹ già ở nhà của nàng ta."
"ý ngươi là thế nào?" Thừa tướng phu nhân sửng sốt khi nghe những lời này quản gia.
Quản gia thở dài.
"Gia cảnh của A Mai không tốt, ở nhà có một ca ca mê cờ bạc và đã mắc nợ rất nhiều tiền. Nàng ta lo lắng ca ca mình sẽ làm tổn thương phụ mẫu vì trả nợ..." Quản gia nói với Thừa tướng phu nhân.
Ông nói xong, Thừa tướng phu nhân cũng đã hiểu ra.
"Ý của ngươi là lúc đó nàng ta chỉ có một lựa chọn duy nhất chính là tự sát. Chỉ có như vậy mới có thể có được một khoản tiền bồi thường lớn để trả nợ cho ca ca mình?" Thừa tướng phu nhân nói với quản gia.
Quản gia gật đầu.
"Đúng vậy, chỉ có điêu chúng đều chỉ là suy đoán của tiểu nhân mà thôi." Quản gia đáp lời.
Thừa tướng phu nhân nghe quản gia nói như vậy thì gật đầu.
"Ta biết rồi." Thừa tướng phu nhân thở hơi nhẹ, nói với quản gia. "Ngươi lui xuống trước đi, chuyện này tuyệt đối không được nói cho bất kỳ ai biết, ngoại trừ Thừa tướng."
"Phu nhân yên tâm, chuyện này ta chắc chắn sẽ không nói cho người khác, ngoại trừ lão gia!" Quản gia khẳng định với Thừa tướng phu nhân.
"Nếu không còn việc gì thì lui xuống trước đi."
Cứ như vậy, quản gia gật đầu rồi rời đi.
"Nếu chuyện này đúng như chúng ta nghĩ thì Vũ Đồng chắc sẽ không sao đâu." Trong lòng Thừa tướng phu nhân nghĩ thầm.
Lúc này, Hà Hương không hề biết Thừa tướng phu nhân và quản gia đang nói chuyện gì.
Nàng ta có cảm giác chuyện họ đang nói có liên quan đến A Mai.
Trong lúc Hà Hương đang suy tư thì Thừa tướng phu nhân quay lại, bà cảm thấy Hà Hương đang ngẫm nghĩ điều gì đó.
"Hà Hương, trong lòng nha đầu đang suy nghĩ gì vậy?" Thừa tướng phu nhân cảm thấy từ sau chuyện xảy ra với A Mai, Hà Hương cứ luôn mất tập trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận