Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 571: Cơ Hội Kinh Doanh. (3)

Chương 571: Cơ Hội Kinh Doanh. (3)Chương 571: Cơ Hội Kinh Doanh. (3)
Ông chủ quầy hàng nhìn hai lượng bạc ở trong tay, 2 lượng bạc này là đã đủ cho cả nhà ăn uống rồi, ông chủ quầy hàng nói: "Vâng thưa công tử, ta nhất đinh sẽ tranh thủ chuyển hàng tới cho người."
Ông chủ quầy hàng bắt đầu thu dọn quầy, Tô Ngưng Nguyệt lại nói tiếp: "Nếu như sau này ngươi còn có loại đá này thì có thể gửi đến Tô gia cho ta, ta sẽ mua hết."
Ông chủ quầy hàng lập tức cảm thấy có khả năng là mình gặp được thần tài rồi, ông ta nói: "Cám ơn công tử."
Nói rồi nhanh chóng dọn hàng về nhà, lúc này Tô Mộc mới lên tiếng hỏi: "Muội tử, muội mua nhiều đá thế này để làm gì."
Tô Ngưng Nguyệt cười thần bí nói: "Bảo mật."
Tô Mộc nói: 'Lại còn bảo mật nữa!" Tô Mộc theo bản năng cho rằng Tô Ngưng Nguyệt có thể là cảm thấy những viên đá này đẹp mà thôi, Lý Thần Dật thì không cho rằng là như vậy, Lý Thần Dật nhìn vẻ mặt thích thú của Tô Ngưng Nguyệt, liên biết ngay là Tô Ngưng Nguyệt nhất định có ý tưởng gì, có điều Lý Thân Dật cũng không nói ra.
Tô Ngưng Nguyệt suốt dọc đường đều rất vui vẻ, dẫn theo Tô Mộc và Lý Thần Dật tiếp tục dạo quanh, không phát hiện ra hai nam tử trẻ tuổi đang ngồi nói chuyện trong quán trà cách đó không xa, trong đó có một người đang nhìn chằm chằm Tô Ngưng Nguyệt, sau khi Tô Ngưng Nguyệt đã đi xa, nam tử trẻ tuổi cứ nhìn theo Tô Ngưng Nguyệt kia mỉm cười nói: "Không ngờ nơi thôn quê như Lĩnh Nam này cũng có một tiểu cô nương thú vị như vậy."
Vị nam tử còn lại điềm tĩnh nói: "Đúng là khá thú vị, chỉ đáng tiếc là còn quá nhỏ."
Từ khi Tô Ngưng Nguyệt bước vào, hai vị nam tử trẻ tuổi này đã chú ý đến nàng, chỉ có điều là một người thì nhìn chằm về phía nàng, còn một người thì liếc vài cái mà thôi, rất dễ tìm thấy một người đặc biệt trong một đám người bình thường.
Nam tử trẻ tuổi vừa rồi cứ nhìn chằm chằm Tô Ngưng Nguyệt nói: "Vinh Hiên ngươi nói vậy là không đúng rồi, ta chỉ cảm thấy cô nương này thú vị thôi mà."
Vinh Hiên liếc nhìn nam tử trẻ tuổi kia một cái rồi nói: "Có thể lọt được vào mắt của ngươi, tiểu nha đầu này không đơn giản đâu."
Nam tử trẻ tuổi kia vuốt mũi nói: "Tiểu nha đầu thú vị như thế này, ngươi cũng thích rồi đúng không." Vinh Hiên không phủ nhận cũng không thừa nhận.
Tô Ngưng Nguyệt ở bên đây vừa đi dạo vừa nhìn ngắm, đi thăm quan khắp trấn Thanh Thủy, đương nhiên là cũng không quên việc chính, nàng đã bàn bạc xong xuôi với mấy nhà vườn về chuyện vận chuyển trái cây, Tô Ngưng Nguyệt dẫn theo Tô Mộc và Lý Thần Dật vui vẻ trở vê nhà, về đến Tô gia, Tô Ngưng Nguyệt thấy Diêu Xuân đang nhìn mình với vẻ mặt không mấy vui vẻ.
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Sao vậy?" Diêu Xuân chỉ những viên đá kia và nói: "Đống đá này là con mua về à?" Tô Ngưng Nguyệt gật đầu nói: 'Đúng vậy, sao thế ạ?" Mặt Diêu Xuân hận thất vọng nói: "Con bỏ tiên ra mua đống đá này về để làm gì, nếu như con thích thì ở bãi sông không thiếu."
Hóa ra là vì chuyện này, Tô Ngưng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm nói: "Nương chỗ đá này với loại đá kia không giống nhau đâu, sau này người sẽ biết thôi, thu gọn chỗ này lại và để vào trong kho trước đã." Lão gia tử Tô gia nhìn Diêu Xuân nói: "Ngươi xem, ta đã nói rồi mà, Nguyệt Nhi mua những thứ này nhất định là có ý tưởng gì đó, vậy mà ngươi không tin."
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt thở dài nói: "Phụ thân không phải là con không tin, chỉ là sự Nguyệt Nhi bị mắt lừa thôi." Lão gia tử Tô gia an ủi nói: "Đừng lo, Nguyệt Nhi nhà chúng ta nào có giống với những nhà đầu nhà người ta đâu, có lúc nào ngươi thấy Nguyệt Nhi nhà chúng ta bị lừa chưa."
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt nghĩ ngợi một lúc, hình như đúng là chưa từng, thế nên Diêu Xuân bèn nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Nương biết con là người có chủ kiến, chỉ là sợ con bị người ta lừa gạt." Tô Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn nói: "Nương, con biết, người là lo lắng cho con, nhưng không sao đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận