Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 736: Cầu Cứu (2)

Chương 736: Cầu Cứu (2)Chương 736: Cầu Cứu (2)
Điều buồn nôn nhất là, trong những ngày nay, Đường Ý mỗi ngày đều đến, mỗi lần đến đều luôn mang theo quà. Hôm nay, Đường Ý lại đến, hắn ta lôi ra một hộp son từ trong ngực và nói: "Ngưng Nguyệt, đây là son mà ta đặc biệt đi mua ở Ngự Nhan Phường tại huyện Thanh Phong Tây Bắc, ngươi xem có thích không? Khi ta nhìn thấy nó, liền cảm thấy nó cực kỳ phù hợp với ngươi. Ta giúp ngươi tô lên, được chứ?"
Nói xong, hắn ta vươn tay lấy một ít son và muốn bôi lên khuôn mặt của Tô Ngưng Nguyệt. Tô Ngưng Nguyệt nhìn anh ta một cái rồi nói: "Ngươi dám!"
Đường Ý quả nhiên không động đậy nữa. Tô Ngưng Nguyệt thật sự nghi ngờ liệu người này có phải bị bệnh hay không. Ngươi nói xem mỗi lần hắn ta đến, mỗi lần nàng đều có thể ngăn hắn ta lại.
Đường Ý tỏ ra uất ức nói: "Ngưng Nguyệt, ta không có ý gì khác đâu, chỉ muốn làm cho ngươi vui vẻ, ngươi nói cho ta biết đi, ngươi nói cho ta biết, cuối cùng ngươi thích cái gì, chỉ cần ta có thể làm, ta sẽ làm cho ngươi."
Tô Ngưng Nguyệt rất không nhã nhặn mà trợn mắt, sau đó nói: "Đường Ý, ta và người rất thân thiết sao? Ngươi gọi ta là Ngưng Nguyệt, ai cho ngươi gọi ta như thế? Ngươi có vấn đề về thần kinh à?"
Đường Ý nghe xong cũng không tức giận, nhìn nàng nói: "Chúng ta không phải sắp thành thân rồi sao? Gọi nàng là Ngưng Nguyệt làm cho chúng ta càng thân thiết hơn chút, gọi nàng là Tô tiểu thư ta thấy quá xa cách."
Tô Ngưng Nguyệt nghe đến chuyện sắp thành thân càng tức giận hơn, sau đó mắng xối xả: "Ai mà muốn thành thân với ngươi? Nếu không phải các ngươi trói bắt ta lại, ta đã đi từ lâu rồi. Ngươi nghĩ ngươi là ai, ngươi nói muốn cưới là cưới à? Ngươi có hỏi ta có đồng ý không chưa?”
Trong lòng Tiểu Linh ở bên cạnh nghĩ, hai người này, mỗi lần nói chuyện đều giống nhau, làm cho nàng ấy ngày nào cũng nghe đến phát chán, không thể có những suy nghĩ khác sao?
Đường Ý cũng không biết tại sao mình lại như vậy. Tô Ngưng Nguyệt xinh đẹp, nhưng những cô gái xinh đẹp thì có rất nhiêu, hắn ta đâu phải không thể tìm được, nhưng sao hắn ta lại ngày ngày quan tâm đến Tô Ngưng Nguyệt như vậy?
Mặc dù biết mỗi ngày đến hắn ta đều bị người ta chửi, cuối cùng hắn ta bị mắng đến rời đi, nhưng hắn ta vẫn không kiểm soát được việc mình thích Tô Ngưng Nguyệt.
Đường Ý nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt dường như không muốn quan tâm đến hắn ta, sau đó hắn ta nói: "Ngưng Nguyệt, ta biết ngươi không muốn nhìn thấy ta, cũng không muốn gả cho ta, nhưng ta thật sự thích ngươi, ta cũng biết lúc này ta nói những điều này có thể ngươi không tin, nhưng ngươi hãy đợi đi, sẽ có một ngày ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy, ta, Đường Ý, mới là người thực sự đối xử tốt với ngươi."
Tô Ngưng Nguyệt đã lười phải ngẩng đầu lên nhìn hắn ta rồi, nàng thật sự không hiểu, tại sao người này ngày nào cũng mang bộ dạng nói mãi không hiểu? Nàng nghĩ, mình đã nói đủ rõ ràng rồi mà, nhưng mà dường như tên nam nhân này vẫn hoàn toàn không thể hiểu ý của nàng.
Đường Ý có vẻ cảm nhận được sự không vui của Tô Ngưng Nguyệt, sau đó nói: "Ngưng Nguyệt, còn bảy ngày nữa là chúng ta sẽ thành thân rồi, ngươi hãy ăn uống đàng hoàng nhé, đừng để mình đói đến gầy đi, đến khi đó mặc hỉ phục sẽ không đẹp nữa."
Trong lòng Tô Ngưng Nguyệt đang nói rằng, ta có béo hay gầy liên quan gì đến ngươi chứ, ngươi quản cũng nhiều quá rồi đó. Ngay cả mẫu thân của ta cũng không quản ta nhiêu như vậy. Ngươi nghĩ ngươi có thể chờ đến bảy ngày sau à? Muốn kết hôn muốn đến điên rồi à, nếu đã thông minh đến vậy rồi thì chi bằng đi kết hôn với ma đi cho rồi. Đường Ý mở cửa, rời đi. Nghe thấy tiếng cửa mở rồi lại đóng cửa, nội tâm Tô Ngưng Nguyệt như sụp đổ, rõ ràng cửa ở ngay đó mà sao mình không thể với tới được, thật làm người ta tức điên lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận