Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 76: Có Lẽ Sẽ Thích Nhỉ

Chương 76: Có Lẽ Sẽ Thích NhỉChương 76: Có Lẽ Sẽ Thích Nhỉ
Tô Ngưng Nguyệt nghe đệ đệ hỏi liền đưa dưa chuột mà nàng hái được cho nó xem.
"Nhìn nè, tỷ tỷ đi hái cái này." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần, nói.
Lúc Tô Thần đón lấy dưa chuột từ tay Tô Ngưng Nguyệt, nó cũng ngây ngốc luôn. "Tỷ tỷ, đây là cái gì vậy, đệ chưa từng thấy qua bao giờ."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn phản ứng của đệ đệ, phì cười."Cái này ăn cực kì ngon, lát nữa tỷ tỷ làm cho đệ ăn."
"Tuyệt quá, tỷ tỷ ""
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy sau này bọn họ sẽ còn có nhiều món khác có thể ăn nữa.
Tô Ngưng Nguyệt lấy lại dưa chuột trong tay Tô Thần rồi đi đến phòng của Diêu Xuân.
Trước khi vào phòng Diêu Xuân, nàng đã rất lễ phép mà đứng trước phòng gõ cửa, đến khi Diêu Xuân phép, nàng mới tiến vào.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt vào phòng, bèn đưa dưa chuột trong tay mình cho Diêu Xuân.
"Nương, Nguyệt Nguyệt tìm thấy một loại rau có thể ăn được, là thần tiên bá bá nói cho Nguyệt Nguyệt biết đó."
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói, bà cũng không biết có nên tin lời nàng hay không, nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc của nàng, chắc sẽ không xảy ra sai sót gì đâu.
Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt bên cạnh.
"Nguyệt Nguyệt, thứ con đang cầm trong tay chắc chắn có thể ăn chứ, không có độc đúng không ?" Diêu Xuân lo lắng nói với nàng.
Tô Ngưng Nguyệt nở nụ cười xán lạn mà nhìn bà.
"Đương nhiên rồi, nương người yên tâm, thứ này tuyệt đối là có thể ăn được, con gọi nó là dưa chuột." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nhìn thứ gọi là dưa chuột trong tay nàng, có hơi ngây ra. Bà không hiểu vì sao Tô Ngưng Nguyệt lại gọi nó như vậy.
"Nguyệt Nguyệt, tại sao con lại gọi nó là dưa chuột vậy ?" Bà hỏi
Tô Ngưng Nguyệt hơi khựng, nàng cũng không biết phải giải thích chuyện này thế nào với bà nữa.
“Nương, đây là Nguyệt Nguyệt tuỳ tiện nghĩ ra vậy thôi !"
"Được rồi."
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy cũng không hỏi thêm nữa.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt mới cầm hai quả dưa chuột của mình mà rời khỏi phòng Diêu Xuân, xoay người đi thẳng đến phòng bếp.
Tô Ngưng Nguyệt đem dưa chuột rửa sạch, đơn giản cắt nhỏ chúng rồi bỏ vào trong bát, sau đó cho thêm một chút thanh và muối. Cứ như vậy mà món rau trộn đơn giản đã làm xong, nhưng Tô Ngưng Nguyệt rất không hài lòng với món rau trộn mà mình làm, bởi vì gọi là rau trộn mà cái gì khác cũng không có, chỉ duy nhất một thứ dưa chuột.
Trong đầu mãi suy nghĩ vì sao chỉ tìm được mỗi một loại nguyên liệu, Tô Ngưng Nguyệt không biết Tô Thần bên cạnh đang mở to đôi mắt nhìn mình.
Tô Thần thấy Tô Ngưng Nguyệt làm xong món dưa chuột, nó lập tức chăm chú nhìn vào đôi tay đang cắt dưa chuột của nàng, lúc bấy giờ Tô Ngưng Nguyệt mới chú ý đến nó.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn dáng vẻ của Tô Thần như vậy liền cười với nó. "Tiểu Thần, có phải đệ muốn ăn dưa chuột miếng trong bát không ?"
Tô Thân nghe Tô Ngưng Nguyệt hỏi, liên gật đầu.
"Đúng ạ, tỷ tỷ cái này là gì vậy ? Nhìn có vẻ rất ngon." Tô Thần nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe vậy thì ngây ra, nàng không ngờ rằng thứ dưa chuột tầm thường trước đây nàng chẳng để vào mắt này, đối với Tô Thần nó lại xem như bảo bối.
"Chắc là nương và ca ca cũng sẽ thích nhỉ." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
Nàng nghĩ đến đây, liếc nhìn sang Tô Thần bên cạnh.
"Tiểu Thần, đệ đi gọi nương và ca ca ăn cơm đi."
Tô Thần nghe vậy, phản ứng rất nhanh nhẹn mà chạy đi gọi ca ca mình.
Tô Mộc hiện tại đang ngủ trong phòng mình, Tô Thần thấy ca ca vẫn đang nằm trên giường mà ngủ thì ngẩn ra, nó lẩm bẩm: "Ca ca vậy mà vẫn còn ngủ !"
Tô Thần thắc mắc tại sao lại như vậy, thật ra nó cũng không biết đêm qua chính vào lúc nó ngủ ngon nhất, thì Tô Mộc và vài người khác phát hiện trong phân xưởng nhà mình có mấy người lạ.
Hoá ra đêm qua có người nhân lúc bọn họ đang ngủ định đến phân xưởng nhà họ quậy phá một trận, nhưng Tô Mộc rất nhanh đã biết được tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận