Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 541: Chơi Khăm (3)

Chương 541: Chơi Khăm (3)Chương 541: Chơi Khăm (3)
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Hôm nay là người giao hàng mà, chúng ta đã chuẩn bị hàng hóa xong xuôi rồi, bây giờ đang đợi người ta đến lấy hàng, đợi cả buổi sáng cũng không thấy ai tới."
Bắc Minh công tử biết chuyện liền kê một cái bài ở bên ngoài xưởng cùng Tô Ngưng Nguyệt chờ người đến lấy hàng, mắt thấy trời đã sắp tốt đến nơi mà người đến lấy hàng vẫn chưa tới, tới lúc Tô Ngưng Nguyệt không đợi được nữa thì Bắc Minh công tử lại nói: "Đợi thêm lát nữa, chưa biết chừng là sắp tới nơi rồi thì sao."
Cũng chẳng còn cách nào, Tô Ngưng Nguyệt chỉ đành chờ thêm. Lúc Tô Ngưng Nguyệt sắp sửa từ bỏ thì nhìn thấy một đội người ngựa đi tới, Tô Ngưng Nguyệt cuối cùng cũng nhẹ lòng, thầm nghĩ: "Cuối cùng ông ta cũng tới rồi."
Vị khách không nói chuyện kia không tới, người tới là một nam tử trung niên, nam tử đó xuống xe ngựa, hành lễ và nói: "Lão gia nhà ta bảo bọn ta tới lấy hàng, không biết là Tô cô nương đã chuẩn bị xong chưa?"
Tô Ngưng Nguyệt quan sát nam tử trung niên này, khuôn mặt chữ quốc, mắt to lông mày rậm, ánh mắt lóe lên sự thông minh lanh lợi.
Tô Ngưng Nguyệt khách sáo mỉm cười và nói: "Hàng đã chuẩn bị xong rồi, một tay giao tiền một tay giao hàng, người làm ăn buôn bán mà, kiểu gì cũng phải có sự yên tâm chứ, lần trước quý phủ còn chưa cả giao tiền đặt cọc."
Nam tử trung niên không khỏi chú ý tới nha đầu 10 tuổi này, nói: "Đương nhiên, đây là tiền hàng lần này, Tô cô nương, không biết chúng tôi có thể chuyển hàng đi được chưa?”
Nam tử trung niên đưa một tờ ngân phiếu 500 lượng cho Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ, không thể không đề phòng, đặc biệt là với người không rõ động cơ, thế nên đưa tờ ngân phiếu cho Bắc Minh công tử, muốn nhờ Bắc Minh công tử kiểm tra giúp xem tờ ngân phiếu là thật hay giả, Bắc Minh công tử xem xong thì gật đầu ra hiệu với Tô Ngưng Nguyệt, lúc này Tô Ngưng Nguyệt mới nói với nam tử trung niên kia: "Hàng ở trong sân, các người có thể chuyển đi rồi."
Sau đó dẫn người của xưởng vào trong.
Nam tử trung niên phất tay một cái, những người đi theo bắt đầu vận chuyển hàng lên xe, Tô Ngưng Nguyệt bề ngoài thì có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng vô cùng cảnh giác, đám người này vô duyên vô cớ xuất hiện, nhất định là có vấn đề, nhưng cũng không biết đám người này từ đâu tới.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn về phía Bắc Minh công tử, Bắc Minh công tử gật đầu, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt đã có chút tin tưởng, lúc đám người này rời đi, cũng có một bóng người ở một góc khuất chạy như bay lao ra, sau khi đám người này rời đi Tô Ngưng Nguyệt không còn suy nghĩ tới những chuyện này nữa.
Trong xưởng, Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt đang kiểm tra lại số hàng hóa còn lại, thấy Tô Ngưng Nguyệt bước vào, Tô Mộc tạm thời dừng công việc trên tay lại, nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Nguyệt Nhi, số hàng hóa này của chúng ta e là không đủ dùng, có lẽ là phải làm thêm."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn hàng hóa còn lại trong kho và nói: 'Làm nhiều lên một chút để dự trữ cũng được, nhưng trước tiên phải để cho mọi người nghỉ ngơi một ngày, mấy ngày hôm nay đã mệt lắm rồi, ngày nào cũng phải làm cho kịp lô hàng này."
Tô Mộc nghe xong thì gật đầu nói: "Được, vậy thì nghe theo muội, lát nữa ta đi nói với mọi người vê nghỉ ngơi một ngày."
Nói rồi lại tiếp tục đi kiểm tra hàng, Tô Ngưng Nguyệt đi lại loanh quanh trong xưởng, mỗi một ngóc ngách đều cẩn thận quan sát kỹ lưỡng một lượt, cũng không biết là đang nhìn cái gì, Bắc Minh công tử đi bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt phẩy phẩy chiếc quạt giấy trong tay, đôi mắt đào hoa nhìn theo Tô Ngưng Nguyệt, nếu là một nữ tử bình thường nhìn thấy Bắc Minh công tử như thế này e là đều sẽ chết mê chết mệt vì dung mạo này của Bắc Minh công tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận