Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 695: Đoàn Tụ (2)

Chương 695: Đoàn Tụ (2)Chương 695: Đoàn Tụ (2)
Lúc ăn cơm, mọi người đều liều mạng chất đầy thức ăn vào bát Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt nhìn cái bát không thể chất nổi nữa nói: "Được rồi được rồi, đừng gắp nữa, gắp nữa con ăn không nổi đâu."
Diêu Xuân bất mãn nói: "Ăn có một tí như thế làm sao mà được chứ? Con gầy như vậy, phải ăn nhiều một chút mới được."Tô Ngưng Nguyệt lại nhìn xem chính mình: "Nương, con gầy chỗ nào chứ?"
Tô Ngưng Nguyệt thật sự không thấy mình gầy, có lẽ là cha mẹ trên thế giới này đều như vậy, có một loại gầy gọi là cha mẹ thấy bạn gầy, có một loại lạnh, chính là mẹ cảm thấy bạn lạnh. Cho nên, cho dù Tô Ngưng Nguyệt ngoài miệng có kêu ca nhiều thế nào, nhưng mà những thứ đó nàng đều ăn hết.
Tô Mộc lúc này mới nghiêm túc nói: 'Sau này không được tuỳ hứng như vậy nữa, muội không biết, cả nhà lo lắng cho muội thế nào đâu. Cho dù muội có không muốn trở về cùng phu nhân, nhưng ít nhất muội cũng phải để lại cho phu nhân một bức thư chứ, muội như thế có biết là doạ người lắm không hả."
Tô Ngưng Nguyệt ăn nốt mấy miếng cơm, bị giáo huấn đến nỗi không dám ngẩng đầu lên, nhưng mà lần này không có ai giúp nàng cả, bởi vì ai cũng cảm thấy, Tô Mộc nói như vậy rất đúng.
Chương Dự là tẩu tử, không tiện nói cái gì, nhưng Diêu Xuân là mẫu thân của nàng, nên cũng chẳng có cố ky gì cả: "Con cái nha đầu này muốn dọa chết chúng ta phải không, có biết chúng ta lo lắng cho con thế nào không hả, có chuyện gì mà không thể nói với nương chứ, cứ phải một mình đi đến nơi xa xôi như vậy, ta nói cho con biết, lần này, con phải ngoan ngoãn ở nhà cho ta.
Con nói xem con đã lớn như vậy rồi, vẫn còn chưa tính đến chuyện kết hôn, giống cái thể loại gì hả."
Sau đó lại chuyển hướng sang Chương Dự nói: "A Dự à, nương của con thường xuyên giao du với các phu nhân, con có thể nhờ nương của con, giúp Ngưng Nguyệt tìm một mối hôn phu không, chúng ta à, cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần đối tốt với Ngưng Nguyệt là được rồi."
Nàng đột nhiên cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng của ca ca nàng năm đó bị bức hôn như thế nào rồi. Chương Dự nghĩ nghĩ, cũng phải, tiểu cô tử nhà mình tuổi tác cũng không nhỏ nữa, cũng mười bảy tuổi rồi, tuy nói tuổi tác có hơi lớn một chút, nhưng mà tiểu cô tử đẹp như vậy, lại còn giỏi giang nữa, chắc chắn sẽ có nhiều nhà tranh giành nhau đây. Cái này thì không sợ, hơn nữa, cùng lắm đến lúc đó, cho nhiều của hồi môn một chút, trong phủ lại cũng không thiếu tiền.
"Nương, người yên tâm đi, sáng mai con sẽ về nhà nương, hỏi thử nương con, xem có ai phù hợp không. Tuy nói phải đối tốt với Ngưng Nguyệt, nhưng mà Ngưng Nguyệt nhà chúng ta lớn lên xinh đẹp thế này, chắc chắn phải tìm một tiểu gia hoả xứng với Ngưng Nguyệt nhà chúng ta chứ."
Lời này, thật đúng là nói đúng tim đen Diêu Xuân rồi. Đúng thế, nữ nhi nhà mình từ nhỏ đã xinh đẹp, bây giờ lại càng như một đóa hoa vậy, tuổi tác cũng không phải quá lớn, sao lại không xứng có một người tốt chứ.
Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt càng nhìn càng vui, sau đó lại liều mạng gắp thêm cho nàng một đống đồ ăn.
Lý Duyệt Dĩnh ở bên cạnh không dám nói gì, chỉ sợ nói ra, Diêu Xuân cũng phải bảo Chương Dự làm mai cho nàng ấy mất.
Tô Mộc nghe đến chuyện thành thân, nói: "Ngưng Nguyệt, ta nghe nói, gả cho người
Ta đều bắt buộc phải mang theo đồ có giá trị, nếu như toàn là bạc không sẽ bị người ta chê cười đó. Ta thì, mấy năm nay cũng tích được cho muội ít đồ, đến lúc đó sẽ để hết cho muội làm giá trang."
Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói: 'Không được không được, ta không cần, huynh cứ giữ lại làm giá trang cho Bắc Bắc nhà chúng ta đi." Lần này Tô Mộc không nói gì, Chương Dự mở miệng nói: 'Bắc Bắc vẫn còn nhỏ mà, lại nói, thật sự đợi đến lúc Bắc Bắc xuất giá, cô cô muội còn không cho Bắc Bắc đồ tốt hay sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận