Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 104: Ánh Mắt Kiên Định (2)

Chương 104: Ánh Mắt Kiên Định (2)Chương 104: Ánh Mắt Kiên Định (2)
Mặc dù nói để lấy được hạt giống lương thực cực kì khó khăn nhưng là chỉ cần mua về được thì Tô Ngưng Nguyệt có thể mang những hạt giống lương thực vào trong không gian trồng trọt của mình. Nếu như vậy thì sẽ không có ai thấy được.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt suy nghĩ đến đau cả đầu, nàng không biết nên làm như thế nào nữa. Ngay lúc này nàng nhìn thấy đệ đệ của mình vui vẻ đi sang đây.
"Sao vậy? Có chuyện gì sao?"Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với đệ đệ của mình.
Tô Thần nghe thấy lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói bèn nở nụ cười.
"Tỷ tỷ, chúng ta đi ăn sáng đi, mẫu thân đã làm xong bữa sáng rồi." Lúc này Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Vào giây phút này Tô Ngưng Nguyệt thật sự không muốn ăn cơm, bởi vì chuyện lương thực cũng đã khiến cho nàng không biết phải làm sao rồi. Nhưng Tô Ngưng Nguyệt biết hôm nay cơm là do mẫu thân nàng làm, dù sao thì nàng cũng phải cho mẫu thân mình chút mặt mũi đi ăn một ít. Nếu không nàng biết mẫu thân nàng chắc chắn sẽ quay về gọi nàng.
Vì vậy Tô Ngưng Nguyệt và đệ đệ cùng đi đến bên bàn ăn, lúc này Tô Mộc cũng đã đi đến bàn ăn.
Không biết có chuyện gì xảy ra mà lúc này Tô Mộc cũng có chút buồn phiền.
"Haizz, lỡ đại bá mẫu lại sai người tới cướp đồ trong nhà thì phải làm sao bây giờ?" Tô Mộc thầm nghĩ.
Có những lúc Tô Mộc không hiểu vì sao đại bá mẫu của hắn ta lại ngang ngược như vậy.
"Hy vọng vĩnh viễn sẽ không đụng phải đại bá mẫu."
Lúc này Tô Mộc không biết là không lâu sau đó đại bá mâu của hắn ta sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ. "Đang nghĩ gì vậy? Mau ăn cơm đi." Lúc này Diêu Xuân thấy Tô Mộc đang ngẩn người bèn nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe thấy lời Diêu Xuân nói thì lấy lại được mạch suy nghĩ của mình. Tô Mộc lắc đầu với Diêu Xuân.
"Không sao đâu mẫu thân."
Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh cũng chú ý tới biểu cảm của Tô Mộc. Nàng thấy Tô Mộc đang nhíu chặt mày thì biết trong lòng Tô Mộc chắc chắn là có chuyện gì rồi.
Nhưng Tô Ngưng Nguyệt biết tính cách của Tô Mộc sẽ không dễ dàng nói chuyện đó ra. Tô Ngưng Nguyệt không rõ Tô Mộc rõ ràng còn nhỏ tuổi như vậy tại sao cả ngày trong lòng chất chứa nhiều chuyện như một người lớn như vậy.
Sau đó Tô Ngưng Nguyệt mới biết Tô Mộc là lão đại trong nhà, bởi vì trong nhà nghèo khó cho nên từ nhỏ đã cực kì hiểu chuyện. Tô Mộc cảm thấy Diêu Xuân một mình nuôi dạy ba đứa nhỏ vô cùng vất vả, cho nên hắn ta chủ động nói cho Diêu Xuân biết hắn ta muốn học nấu cơm.
Lúc Tô Mộc nói lời này thì mới chỉ có bảy tuổi nên đã dọa Diêu Xuân sợ. Diêu Xuân không ngờ con của bà ấy lại hiểu chuyện như thế.
Mặc dù nói như thế nào thì Diêu Xuân cũng không để cho Tô Mộc làm việc nhà. Nhưng sau đó Tô Mộc cứ năằng nặc tranh làm cho bằng được, cuối cùng Diêu Xuân thật sự không còn cách nào khác bèn bắt đầu để cho Tô Mộc giúp bà ấy làm một số việc đơn giản.
Mặc dù chỉ là một số việc trong khả năng cho phép nhưng Tô Mộc lại làm một cách vô cùng nghiêm túc.
Mặc dù nói lúc này người một nhà đang quây quần bên bàn ăn im lặng ăn cơm, nhưng trong lòng mấy người đều đang nghĩ đến những chuyện của riêng mình.
Tô Ngưng Nguyệt đang nghĩ đến chuyện lương thực của nàng, Tô Mộc đang nghĩ đến chuyện của đại bá mẫu. Còn Diêu Xuân nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Mộc cũng không biết Tô Mộc đã xảy ra chuyện gì. Hắn ta có phải đang nghĩ dạo này bà ấy có hơi không quan tâm đến con mình không.
"Sắp xếp thời gian nói chuyện cẩn thận lại với Tiểu Mộc vậy." Diêu Xuân thầm nghĩ.
Bởi vì bà ấy biết một khi Tô Mộc xuất hiện biểu cảm này chứng tỏ trong lòng hắn ta chắc chắn đang có chuyện.
Mà ở bên kia kinh thành, trong tẩm cung của Thái Hậu, Thái Hậu và Thiên Vũ Hàn bọn họ đã ăn xong bữa sáng còn mấy người Hàn Vũ Đồng đã rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận