Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 830: Phân Lỉ (1)

Chương 830: Phân Lỉ (1)Chương 830: Phân Lỉ (1)
Nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, Thiên Vũ Hàn dường như mới nhìn thấy Carl, kinh ngạc nói: "Nhị thế tử cũng tới sau, mau mau đứng dậy, các ngươi cũng đều đứng dậy đi."
Carl trong lòng oán thầm một câu, nhưng nhanh chóng đứng dậy, không hề mất lễ tiết nói: "Đa tạ Hoàng thượng."
Thiên Vũ Hàn liếc nhìn quanh cung điện, sau đó giả vờ hỏi: "Tại sao nhị thế tử lại ở đây?"
Carl còn chưa kịp trả lời, Tô Ngưng Nguyệt đã nói trước: "Ta mời hắn tới, Hoàng thượng, ta phát hiện được một thứ có thể buôn bán kiếm được rất nhiều tiền."
Thiên Vũ Hàn lại nhướng mày: "Ồ?"
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu, nắm lấy tay lôi kéo Thiên Vũ Hàn ngồi xuống chỗ của nàng: "Chàng nghe ta chậm rãi giải thích lại nhé."
Hoàng thượng cau mày, trong lòng nghĩ, Hoàng hậu làm sao lại đi buôn bán rồi? Hắn chỉ ngưỡng mộ vẻ đẹp của nàng, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng nàng, một nữ nhân khuê phòng, lại phải làm ra những việc vốn là trách nhiệm của nam nhân trên đời. Trong lòng hắn liên có chút không vui.
Tại sao lại như vậy, bản thân làm vua của một nước, Hoàng hậu của mình vốn dĩ phải hiền lương thục đức, nhưng bây giờ, nàng lại đưa ra yêu cầu như vậy, thật sự là quá chấn động.
Hoàng thượng nhìn kỹ Hoàng hậu trước mặt, trang điểm tao nhã sang trọng, nhìn rất giống vị Hoàng hậu đầu tiên của phụ hoàng, nhưng tại sao Hoàng hậu của mình lại nói ra những lời thô tục như vậy.
Hoàng thượng có một cái gai trong lòng.
Nhưng Hoàng thượng vẫn đưa tay chạm vào tay Hoàng hậu nói: "Hoàng hậu, nàng đã vất vả rồi, Trẫm biết nàng đang lo lắng về tiền bạc trong cung, không cần phải như vậy. Nàng làm vậy, Trẫm khó có thể giải thích với triều thần. Đến lúc đó ngân khố có gì tăng giảm thay đổi, ta cũng khó mà giải thích với Thái hậu."
Hoàng thượng nhìn có vẻ rất tức giận, vươn tay nhấp một ngụm trà xanh, đột nhiên cảm thấy trà nhạt nhẽo vô cùng, giống hệt như Hoàng hậu bây giờ, không còn đáng yêu nữa.
Nàng thậm chí không còn còn thú vị nữa. Nhìn có chút chói mắt. Nghĩ đến việc hắn từng yêu mến và sủng ái cô ấy như thế nào trong quá khứ, thế nhưng tất cả chỉ là nhất thời thôi sao? Làm sao có thể như vậy? Hoàng thượng hôm nay có tâm trạng phức tạp. Hắn hiếm khi chú ý đến các cung nhân trong hậu cung.
May mắn thay, hắn đã từng triệu một cung nữ tên là Quyết Dật.
Sau khi Hoàng thượng biết nàng không có tên liên đồng ý đặt tên, đã lâu không có vui như vậy, lông mày của Quyết Dật giống hệt vị Hoàng hậu đầu tiên của phụ hoàng.
Hoàng thượng do dự một lát, hắn nhìn đôi mắt xinh đẹp tràn ngập mong đợi của Quyết Dật, hóa ra dung mạo của nàng còn giống tiên tử hơn cả Hoàng hậu.
Hoàng thượng vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ người trong lòng hắn không còn là Hoàng hậu nữa mà thực ra là Quyết Dật.
Quyết Dật tuy chỉ là cung nữ nhưng đêm đó Hoàng thượng đã phong nàng ta lên làm phi tân, đây là điều chưa từng có ở các triều đại trước.
Quyết Dật cũng không hề vui, nhưng Hoàng thượng không chú ý đến chuyện này, hắn chỉ cùng nàng có một hồi phong cảnh kiều diễm.
Hoàng thượng không biết lai lịch của Quyết Dật, Quyết Dật là nữ nhi của Vưu Bính Chi, một tội thân của tiền triều.
Xem ra Thái hậu còn chưa cùng Hoàng thượng trao đổi, Hoàng thượng lần này đã rơi vào cạm bẫy, tuy rằng Tô Ngưng Nguyệt không phải người đến từ thời không này, nhưng nàng biết rõ hơn Hoàng thượng, Quyết Dật này tuyệt đối không phải chỉ là một tiểu cung nữ.
Tô Ngưng Nguyệt vốn tưởng rằng mình là một mỹ nhân, nhưng khi đột nhiên nhìn thấy Quyết Dật, trong lòng không khỏi rung động, tại sao lại như vậy? Quyết Dật này thực sự rất giống với một tuyệt thế mỹ nhân trong thời không của chính mình, nàng ta cũng là một phi tân trong hậu cung.
Trước kia Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy chân dung vị phi tần kia trong viện bảo tàng, thật sự là độc nhất vô nhị, cho nên đến khi xuyên qua thời không này nàng cũng không có quên nó, nhưng đến bây giờ, nàng lại thực sự nhìn thấy người thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận