Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 254: Huyết Nhân Sâm Mất Tích (2)

Chương 254: Huyết Nhân Sâm Mất Tích (2)Chương 254: Huyết Nhân Sâm Mất Tích (2)
Cứ như vậy, Hàn Vũ Đồng đợi ở cửa phòng một lúc cũng không thấy nha đầu kia quay về, nàng ta lại một mình trở về phòng.
"Ai da, thực sự rất nhàm chán, không biết làm gì bây giờ. Nếu hôm nay ta lại vào cung tìm tỷ tỷ, không biết liệu mẫu thân có nghi ngờ gì không?" Hàn Vũ Đồng thầm nghĩ.
Hàn Vũ Đồng ngáp một cái, cảm thấy mình ngủ chưa đủ nên lại nằm xuống giường tiếp tục ngủ.
Ngay khi nàng ta tiến vào giấc mơ đánh cờ với Chu Công thì nghe thấy từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói.
"Tiểu thư, tiểu thư, chuyện người bảo tiểu nhân chuẩn bị đã làm xong xuôi." Sau khi Hàn Vũ Đồng nghe nha hoàn kia nói, nàng ta sau vội vàng dậy khỏi giường.
"Vào đi." Hàn Vũ Đồng nói về phía cửa.
Nha hoàn nghe Hàn Vũ Đồng nói nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.
"Sau này đừng nói chuyện ở cửa, nếu người khác nghe thấy thì sao?" Không đợi nha hoàn lên tiếng, Hàn Vũ Đồng ở bên cạnh đã dạy dỗ nàng ta.
"Vâng, tiểu thư, lần sau nhất định tiểu nhân sẽ ghi nhớ lời tiểu thư nói."
"Chuyện thế nào rồi?" Lúc này Hàn Vũ Đồng nhìn nha hoàn bên cạnh nói.
"Hồi tiểu thư, hiện tại mọi chuyện đều đã chuẩn bị tốt. Không biết khi nào thì tiểu thư đem bức tượng phật kia đến cung Vĩnh Ninh." Nha hoàn kia tiếp tục nói với Hàn Vũ Đồng.
"Chờ ngày mai đi. Hôm nay mang bức tượng phật kia giấu thật kỹ, tuyệt đối không thể để cho người khác nhìn thấy." Hàn Vũ Đồng dặn dò nha hoàn.
Nha đầu kia nghe Hàn Vũ Đồng nói vậy vội vàng gật đầu. "Tiểu thư yên tâm, nhất định ta sẽ bảo vệ thật tốt bức tượng phật kia, không cho những người khác nhìn thấy."
"Được rồi, không còn việc của ngươi nữa, đi ra ngoài đi."
Cứ như vậy, nha hoàn kia nghe Hàn Vũ Đồng nói xong thì lập tức rời khỏi phòng của Hàn Vũ Đồng.
"Thật khó hầu hạ!" Nha hoàn vừa bước ra ngoài trong miệng lẩm bẩm một câu.
"Thật sự rất kỳ lạ, cũng không biết nàng ta chế tạo tượng phật có ích lợi gì? Chẳng lẽ nói bức tượng phật kia đưa đến cung Vĩnh Ninh thì sẽ có thể trừ tà sao?" Nha hoàn kia thầm nghĩ trong lòng.
Bởi vì nàng ta suy nghĩ quá nghiêm túc, trên đường đi không cẩn thận đụng trúng một người, người kia là Hà Hương.
Hà Hương cau mày khi thấy nha hoàn đâm vào mình.
"May mắn là người hôm nay ngươi đâm vào là ta, nếu như là tiểu thư hay phu nhân thì xem bọn họ dạy dỗ ngươi thế nào!" Hà Hương nói với nha hoàn.
"Ta biết Hà Hương tỷ sẽ không so đo với ta." Nha hoàn kia nghịch ngợm cười nói với Hà Hương.
"Làm sao vậy, ngươi đang mải suy nghĩ gì thế? Đi đường cũng không biết mắt nhìn đi đâu." Hà Hương nhìn nha hoàn kia nói.
Nàng ta nghe Hà Hương nói vậy lập tức thở dài.
"Ai, Hà Hương tỷ, tỷ đừng nói nữa. Từ khi phu nhân phái ta đi chăm sóc tiểu thư, trong đầu tiểu thư lại suy nghĩ vài chuyện lung tung rối loạn. Còn không phải do hôm qua tiểu thư sai ta suốt đêm đi tìm người chế tạo một pho tượng phật sao." Nha hoàn kia nói với Hà Hương.
"Tiểu thư chế tạo tượng phật làm gì?" Hà Hương khó hiểu nhìn nha hoàn kia nói.
"Ta cũng không biết." Nha hoàn kia nghe Hà Hương hỏi vậy thì liên tục lắc đầu. "Được rồi, ở đây không có việc gì nữa, ngươi mau đi làm việc đi." Thấy không hỏi được gì, Hà Hương nói với nha hoàn.
Sau khi nha hoàn kia rời đi, Hà Hương đã đi tới trước cửa phòng Hàn Vũ Đồng.
"Tiểu thư, người dậy chưa? Bữa sáng của người đã chuẩn bị xong, người mau ra ăn cơm sáng." Lúc này Hà Hương nói với Hàn Vũ Đồng ở bên trong.
"Ta không đói, không có việc gì thì đừng làm phiền ta!" Hàn Vũ Đồng hét lớn ra ngoài cửa.
"Tiểu thư có chuyện gì vậy? Tại sao lại hung dữ với mình như vậy." Hà Hương nghe thấy Hàn Vũ Đồng nói vậy thì thâm nghĩ trong lòng.
Hà Hương bĩu môi, miệng lải nhải một câu rồi không lên tiếng nữa, nhưng nàng ta vẫn luôn đứng ngoài cửa phòng của Hàn Vũ Đồng, bởi vì thừa tướng phu nhân lệnh cho nàng ta nhất định phải trông chừng Hàn Vũ Đồng, không được để nàng ta chạy lung tung.
Đặc biệt là ở trong phủ thừa tướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận