Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 285: Giao Cho Người Đấy (1)

Chương 285: Giao Cho Người Đấy (1)Chương 285: Giao Cho Người Đấy (1)
"Không, nếu như đã cho rồi thì đây là của các con, ta nghe nói Nguyệt Nguyệt trông một số rau củ, có lẽ Nguyệt Nguyệt có thể dùng tới, haizz, cũng chỉ có thể giúp được các con như vậy thôi, các con không chê ít là được rồi." Tô lão gia tử thở dài rồi nói với Diêu Xuân.
"Phụ thân, người nói gì vậy ạ? Những năm nay là con không phải..." Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Diêu Xuân và Tô lão gia tử nói chuyện ở trong phòng, nàng cũng không nói gì mà âm thầm rời đi.
Tô Ngưng Nguyệt về lại phòng của mình, nhắm mắt lại và tới không gian canh tác.
Lúc này hệ thống kia đang ngủ, Tô Ngưng Nguyệt không gọi nó mà tự mình tới mấy mẫu ruộng mà nàng đã khai hoang.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn nhìn những cây lương lực kia mà thở dài thườn thượt.
Ký ức của nguyên túc chủ Tô Ngưng Nguyệt cũng có sẵn rồi, trước đâu nguyên túc chủ và người nhà của nàng ta thật sự có cuộc sống khốn khổ vô cùng.
"Bây giờ mẫu thân và ca ca, đệ đệ đều có cuộc sống rất tốt, ngươi yên tâm đi, ta sẽ thay ngươi bảo vệ mẫu thân ngươi thật tốt, nhất định không để cho bất cứ ai bắt nạt bọn họi"
"Đúng rồi, quên không nói cho người một chuyện, gia gia đáng ghét kia tới rồi, ông ấy còn đưa khế đất cho mẫu thân, nhìn dáng vẻ đó của ông ấy thì có lẽ là đã hối cải rồi." Tô Ngưng Nguyệt thầm nói với nguyên túc chủ.
Tô Ngưng Nguyệt lúc này cảm thấy không có việc gì làm, nàng cũng không biết phải làm những gì.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt muốn gọi tiểu huyết nhân sâm thì nàng phát hiện ra là tới bây giờ vẫn chưa biết tiểu huyết nhân sâm tên là gì. "Chẳng lẽ bọn chúng không có tên sao? Nếu không thì đợi đến tối lúc bọn chúng trở về thì đặt tên cho bọn chúng vậy!" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt đang nghĩ nên đặt tên gì cho hai tiểu huyết nhân sâm kia.
Lúc này một cái tên không thể nào phổ biến hơn xuất hiện trong đầu của Tô Ngưng Nguyệt.
"Không thì cứ gọi là Điềm Điềm và Mật Mật đi!" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ.
Khi nàng nghĩ tới đây thì càng cảm thấy hai cái tên này rất hay.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt dạo quanh đồng ruộng mấy vòng thì lại trở vê phòng của mình.
Lúc cô đi ra thì phát hiện là Tô lão gia tử đã về rồi.
"Nguyệt Nguyệt con đi đâu vậy?" Lúc này Diêu Xuân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đang đi về phía mình liền hỏi.
Tô Ngưng Nguyệt thấy Diêu Xuân hỏi vậy liền nở nụ cười.
"Mẫu thân, Nguyệt Nguyệt ra ngoài chơi một lát." Diêu Xuân nghe thấy câu nói này của Tô Ngưng Nguyệt cũng không có gì hoài nghi.
"Mẫu thân, gia gia về rồi ạ?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt hỏi Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy câu hỏi này của Tô Ngưng Nguyệt liên gật đầu.
"Gia gia hồi phục lại là về liền, haizz, khế đát của gia gia con để ở đây rồi, gia gia con nhất quyết để khế đất lại, cuối cùng ta chẳng còn cách nào nên chỉ đành tạm thời bảo quản thay khế đất này ông ấy thôi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói này của Diêu Xuân liền gật đầu.
"Mẫu thân, nếu gia gia kiên quyết muốn cho người, vậy thì người cứ nhận lấy đi, nếu không gia gia sẽ không vui đâu." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì gật đầu. "Đúng rồi, mẫu thân, ca ca và đệ đệ đâu rồi ạ?"
"Ta không yên tâm để cho gia gia con vê một mình nên đã bảo Tiểu Mộc và Tiểu Thần đưa gia gia con về rồi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói vậy thì gật đầu.
"Mẫu thân, cơ thể người vừa mới hồi phục nên ngươi đừng làm việc nhà nữa, mau về phòng nghỉ ngơi đi ạ, ở đây đã có Nguyệt Nguyệt rồi!"
"Không sao, đứa nhỏ ngốc nghếch này, mẫu thân đã khỏe hẳn rồi." Thật ra Diêu Xuân hoàn toàn không biết là bệnh tình của bà ấy chỉ là tạm thời được khống chế, nếu như muốn điều trị tận gốc thì vẫn phải đợi hệ thống kia ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận