Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 568: Nhà Xưởng Nhỏ Được Đưa Vào Lịch Trình (2)

Chương 568: Nhà Xưởng Nhỏ Được Đưa Vào Lịch Trình (2)Chương 568: Nhà Xưởng Nhỏ Được Đưa Vào Lịch Trình (2)
Bên dưới lại bàn tán sôi nổi, cuối cùng trưởng thôn đã lập xong danh sách, viết tên cháu trai của vợ mình vào, Tô Ngưng Nguyệt không hề quan tâm đến những điều này, chỉ cần người thật thà sẵn sàng làm việc là được, Tô Ngưng Nguyệt đi tới xưởng hoa quả sấy khô bên bãi sông, Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy muội muội nhà mình tới liên nói: "Nói đi, lân này tới đây là có việc gì?"
Tô Ngưng Nguyệt chột dạ nói: "Cái đó... muội định mở lại nhà xưởng nhỏ, vừa mới tới nhà trưởng thôn một chuyến, tuyển 10 công nhân, nhưng bọn họ đều không quen việc ở xưởng của chúng ta, muội muốn điều hai người ở xưởng bên này qua đó, dẫn dắt cho bọn họ quen việc dần,"
Tô Mộc còn tưởng là chuyện gì, hóa ra là mượn tạm hai người, Tô Mộc nói: 'Lúc nào thì điều chuyển tới đó, có cần gì nữa không?"
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu nói: 'Không cần, 5 ngày nữa là bắt đầu làm việc, mấy ngày nay muội đi dạo quanh quanh thị trấn xem xem có hoa quả gì không, muội định làm hoa quả sấy khô, cũng chính là mứt hoa quả."
Tô Mộc nhìn Tô Ngưng Nguyệt gật đầu nói: "Từ xưa đến giờ em luôn có nhiều ý tưởng, muốn làm gì thì cứ làm đi, chỗ nào cần huynh giúp thì nói một tiếng."
Thật là, Tô Ngưng Nguyệt chính là cần đại ca Tô Mộc nhà mình nên mới tới đây, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Gia gia vẫn đang tĩnh dưỡng ở nhà, tiểu đệ vẫn còn quá nhỏ và còn đang học ở học đường, Lý Thần Dật thì cũng với Đại Vượng ca ở tiệm đồ ăn vặt, nương của chúng ta thì ngày ngày dẫn Ngưng Nhị chạy đông chạy tây, cũng không biết là bân rộn việc gì, chẳng phải là giờ chỉ còn mỗi đại ca huynh thôi sao."
Tô Mộc nhướng mày nhìn bộ dạng nũng nịu của Tô Ngưng Nguyệt, mặc dù rất tận hưởng sự nũng nịu này của Tô Ngưng Nguyệt đối với mình, nhưng mỗi lần Tô Ngưng Nguyệt làm nũng là vì có việc, vì thế Tô Mộc bất đắc dĩ nói: "Nói đi, lại muốn xúi giúp đại ca của muội làm việc gì?" Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Cũng không có việc gì, chỉ là mấy ngày nay đi quanh thị trấn cùng với muội là được."
Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Ngưng Nguyệt với vẻ mặt không thể tin nổi, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy vẻ mặt này của đại ca nhà mình liền nói: "Đại ca, ánh mắt đó của huynh là sao? Không tin tưởng muội muội của minh đúng không?"
Tô Mộc gật đầu cái rụp nói: "Đúng vậy, đây chính là ánh mắt không tin những lời muội nói!"
Tô Ngưng Nguyệt tối sâm mặt nhìn Tô Mộc, nói: "Thân là ca ca ruột của muội, huynh lại hoài nghi sự chân thực trong lời nói của muội hay sao!" Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt nhìn nàng, đùa giỡn nói: "Khả năng là nhân phẩm của muội không được tốt lắm, vì thế mới trở thành như bây giờ."
Tô Ngưng Nguyệt khẽ hừ một tiếng rồi rời khỏi xưởng là trở vê Tô gia, Tô Mộc nhìn Tô Ngưng Nguyệt rời đi, ở đằng sau vui đến mức cười ha hả, Tô Ngưng Nguyệt đi được mấy bước lại quay đầu liếc nhìn đại ca Tô Mộc nhà mình một cái, Tô Mộc nín cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt rời đi.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt đã đi xa rồi thì mới cười ngả cười nghiêng, hóa ra Tô Ngưng Nguyệt còn có một mặt như thế này nữa, Tô Mộc nhớ là từ lúc hôn mê bất tỉnh ở trước cổng nhà tổ, sau khi tỉnh lại Tô Ngưng Nguyệt chưa bao giờ nghịch ngợm như vậy nữa, mỗi ngày đều giống như là một bà cụ non, lo lắng mọi chuyện, trở thành một người dường như là hiểu hết mọi chuyện, còn đưa cả gia đình trở nên sung túc như bây giờ.
Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt chưa bao giờ nghi ngờ rằng trong cơ thể của Tô Ngưng Nguyệt không phải là Tô Ngưng Nguyệt ban đầu nữa, nghĩ lại thì Tô Mộc vẫn hy vọng Tô Ngưng Nguyệt có thể giống như tiểu cô nương 10 tuổi của những gia đình khác, suốt ngày trốn trong nhà học thêu hoa, hoặc giúp đỡ phụ mẫu, lúc có chuyện gì thì trốn phía sau người thân, chứ không phải giống như bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận