Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 707: Thánh Chỉ (1)

Chương 707: Thánh Chỉ (1)Chương 707: Thánh Chỉ (1)
Tô Mộc thật sự không để mình thất vọng, bằng chính thực lực của mình, hắn ta được Hoàng đế tán thưởng, sau đó thăng chức. Kỳ thật nàng cũng thầm hy vọng Tô Ngưng Nguyệt vào cung, dù nói thế nào thì là nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu cũng sẽ khác. Nhưng sao nàng ấy có thể cho người khác biết loại suy nghĩ này?
Nàng ấy biết suy nghĩ của mình là sai lâm, nhưng nàng ấy không có lựa chọn nào khác, dù sao Tô Ngưng Nguyệt cũng chỉ là muội muội của phu quân nàng ấy, bên này là nhi nữ, nhỉ tử còn có người bên gối của mình, để được bảo vệ nhiều hơn, nàng ấy chỉ có thể cảm thấy tiếc cho nàng.
Ngay cả khi nàng đối xử tệ với bản thân, nàng ấy cũng chấp nhận điều đó. Không có cách nào, ai bảo bản thân nàng ấy là người đuối lý trước chứ?
Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Tô Mộc còn chưa kịp ra ngoài, chiếu chỉ đã đến Tô gia. Tô Mộc lập tức sai người đi thắp hương.
Trương Nghiêm thấy Tô Ngưng Nguyệt vẫn rất khách khí, sau cũng rất khách khí với Tô Mộc, Tô Mộc tiến lên hỏi: "Trương công công, vì sao mang thánh chỉ đến sớm như vậy?”
Trương Nghiêm trả lời: "Chương đại nhân cứ luôn thúc giục Bệ hạ ban chiếu chỉ. Vì vậy hôm qua ông ấy trốn trong cung, đêm qua đã ngủ lại trong cung. Bệ hạ sợ ông ấy lắm rồi, sáng sớm sai nô tài đến Tô phủ tuyên chỉ."
Nói xong, Trương Nghiêm nhìn xung quanh, hỏi: "Mọi người đến đây hết chưa?" Tô Mộc gật đầu: "Đến hết rồi."
Trương Nghiêm gật đầu với Tô Ngưng Nguyệt, sau đó hắng giọng, mở thánh chỉ rồi đọc: "Trâm duy kiên khôn đức hợp, thức long hóa dục chi công. Nội ngoại trì thành, duật mậu ung hòa chi dụng. Điển lễ vu tư nhi bị. Giáo hóa sở do dĩ hưng. Tư nhĩ Tô thị. Nãi nội đại thần cát bố lạt chi nữ dã. Thế đức chung tường. Súng huân khải tú. Nhu gia thành tính, nghi chiêu nữ giáo vu lục cung. Trinh tĩnh trì cung, ứng chính mẫu nghi vu vạn quốc. Tư ngưỡng thừa thái hoàng thái hậu ý mệnh. Dĩ sách bảo lập nhĩ vi hoàng hậu. Kỳ thượng hoằng tư hiếu dưỡng. Khắc tán cung cần. Mậu bản chi dịch diệp chỉ hưu. Tá tông miếu duy hinh chỉ tự. Khâm tai."(*)
Sau khi đọc xong thánh chỉ, mọi người cùng nhau quỳ xuống và hô to: "Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Tiếp theo mọi người đứng dậy, sau đó Trương Nghiêm mang nhóm tiểu thái giám tuyên chỉ quỳ xuống và hô to: "Hoàng hậu vạn t†uế vạn tuế vạn vạn tuế."
Không sai, theo thánh chỉ này, Tô Ngưng Nguyệt là hoàng hậu chắc như định đóng cột, trừ phi phạm tội nặng chu di cửu tộc, nếu không nàng vẫn sẽ là Hoàng hậu.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn bọn họ, sau đó nói một câu: “Các ngươi đứng dậy đi." Trương Nghiêm chỉ đạo tiểu thái giám đặt tất cả đồ xuống, sau đó đứng dậy cáo lui.
Tô Ngưng Nguyệt lấy ngân lượng từ tay nha hoàn đưa cho Trương Nghiêm, nói: "Số bạc này cho các ngươi uống rượu."
Trương Nghiêm ước chừng số ngân lượng trong tay, chắc chắn không ít, Trương Nghiêm cũng biết Tô Ngưng Nguyệt đã mở cửa hàng và có chút tiên, nhưng đây đâu phải có chút tiền, ra tay lại hào phóng như vậy.
Đương nhiên Trương Nghiêm muốn từ chối, thế nên lấy ngân lượng ra định trả lại, nhưng Tô Ngưng Nguyệt lại nói thẳng: "Ngươi vẫn khách sáo với ta sao?"
Được, hắn ta nào dám không nghe lời của tổ tông này, nói không chừng quay về báo cáo thành thật, dù sao Hoàng thượng sẽ không tiếc một chút ngân lượng nhỏ như vậy. Nghĩ đến đây, hắn ta mang các tiểu thái giám rời đi.
Thấy thái giám đều đã rời đi, Tô Mộc sai người đưa thánh chỉ đến từ đường. Trải qua sự tiêu hóa cả một đêm, cuối cùng Diêu Xuân đã nghĩ thông. Vì thế hôm nay bà ấy không hành động bất thường gì.
Tô Ngưng Nguyệt thấy mọi người trong phủ đều vui mừng cho nàng, nhưng trong làng nàng chỉ cảm thấy khó chịu, rõ ràng trước đây được gả cho hắn là mơ ước của bản thân, nhưng bây giờ không còn vui mừng khôn xiết như trước kia nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận