Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 528: Lo Lăng (1)

Chương 528: Lo Lăng (1)Chương 528: Lo Lăng (1)
Điềm Điềm đã bắt đầu hấp thu lượng nước ở bên cạnh suối nguồn, Mật Mật thấy vậy cũng lập tức chạy tới bên suối nguồn hấp thu lượng nước, Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Ta còn có việc nên phải ra ngoài trước đây, hai người các ngươi nhớ phải giúp ta trồng trọt đấy, trong kho vẫn còn ít hạt giống, sau khi trông xong thì dùng suối nguồn này tưới tiêu một lượt, ta làm việc xong trở lại mà thấy các ngươi chưa trồng xong thì cẩn thận không ta xem các ngươi như dược liệu và đem đi bán đấy nhé."
Điềm Điềm và Mật Mật nghe thấy lời nói của Tô Ngưng Nguyệt thì giật mình, đồng thanh nói: "Tiểu chủ nhân, người yên tâm chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Tô Ngưng Nguyệt liều yên tâm mà rời khỏi không gian và trở vê phòng của mình.
Tô Ngưng Nguyệt vươn vai, sau đó chậm chập đi ra khỏi phòng của mình và tới ăn sáng ngoài đại sảnh, mọi người Tô gia lúc này đều đã ăn sáng xong và đi làm việc rồi, Tô Ngưng Nguyệt một mình ăn sáng xong liền đi tới nhà trưởng thôn.
Trường thôn đang ở nhà gánh nước, thấy Tô Ngưng Nguyệt tới bèn nói: "Nguyệt nha đầu tới đấy à, có chuyện gì không?"
Tô Ngưng Nguyệt đáp: "Trưởng thôn gia gia, ta muốn hỏi thăm một chuyện, mảnh đất bãi sông phía bắc thôn chúng ta đã có chủ chưa ạ?"
Trưởng thôn đổ thùng nước trên tay vào trong vại nước, đặt thùng xuống, vừa đi về phía Tô Ngưng Nguyệt vừa nói: "Chưa có, sao vậy, Nguyện nha đầu ưng miếng đất bãi sông đó rồi sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nói: 'Đúng ạ, trưởng thôn gia gia nhà xưởng của nhà ta quá nhỏ, ta muốn mua thêm một miếng đất để xây một nhà xưởng to hơn một chút, còn nhà xưởng nhỏ hơn thì để làm cái khác. Người xem?” Trưởng thôn nhìn Tô Ngưng Nguyệt thầm nghĩ 'Tô gia thật sự trở nên giàu có rồi. Trưởng thôn nói: "Nguyệt nha đầu, nào, ngồi đây, Nguyệt nha đầu muốn mua hết bãi sông sao? Hay là... 2"
"Vâng, mua toàn bộ mảnh đất bãi sông, trưởng thôn gia gia, giá của mảnh đất đó khoảng bao nhiêu ạ?"
Tô Ngưng Nguyệt nói xong liền ngồi xuống, thầm tính toán trong lòng. Trưởng thôn rót hai bát nước, đưa cho Tô Ngưng Nguyệt một bát và nói: "Mảnh đất đó, nếu ngươi muốn mua toàn bộ thì khoảng 4 lạng bạc, đất trải dài hai bên bãi sông rất rộng, nếu như mực nước dâng lên, thỉnh thoảng vẫn sẽ bị ngập, Nguyệt nha đầu ngươi có cần suy nghĩ chút không."
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu nói: "Không cần cân nhắc nữa, tới lúc đó ta sẽ dựng tường phòng hộ ở đó là được, vậy, trưởng thôn gia gia, khi nào thì chúng ta đi đo đất?"
Trưởng thôn nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói: "Đi ngay bây giờ, ta đi gọi mấy người tới đo đất."
Nói rồi trưởng thôn liền đứng dậy và đi ra ngoài.
Tô Ngưng Nguyệt đi theo sau trưởng thôn và đi về phía bãi sông, sau khi tìm người đo đất xong, trưởng thôn nói: "Nguyệt nha đầu, ngươi phải nghĩ cho kỹ rồi hãy mua miếng đất này."
Tô Ngưng Nguyệt nghiêm túc gật đầu với trưởng thôn và nói: "Trưởng thôn gia gia, ta nghĩ kỹ rồi."
Trưởng thôn thấy Tô Ngưng Nguyệt thật sự đã suy nghĩ kỹ mới nói: "Nguyệt nha đầu, bãi sông này đo xong rồi, 5 lượng bạc, phía bắc có mảnh đất bỏ hoang xem như là tặng thêm cho ngươi."
Tô Ngưng Nguyệt cám ơn trưởng thôi: "Cảm ơn trưởng thôn gia gia, vậy lúc này chúng ta làm chuyển nhượng khế đất ạ?" Trưởng thôn nói: "Ăn cơm trưa xong đi, chúng ta lên thị trấn một chuyến để làm chuyển nhượng."
Tô Ngưng Nguyệt lấy 1 lượng bạc từ trong ví tiền ra đưa cho trưởng thôn và nói: "Vậy thì cảm ơn trưởng thôn gia gia rồi, một lượng bạc này xem như là tiền rượu của trưởng thôn gia gia."
Trưởng thôn từ chối nói: "Ôi, sao có thể nhận tiền của ngươi được, đây vốn là trách nhiệm của trưởng thôn như ta."
Tô Ngưng Nguyệt nhét bạc vào trong tay trưởng thôn nói: "Trưởng thôn gia gia, bao nhiêu năm ngày người lo lắng cho nhà chúng ta nhiều như vậy, những câu vừa rồi của trường thôn gia gia, câu nào cũng suy xét cho Nguyệt Nhi, trong lòng Nguyệt Nhi thật sự rất cảm động."
Bạn cần đăng nhập để bình luận