Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 591: Rắc Rối. (2)

Chương 591: Rắc Rối. (2)Chương 591: Rắc Rối. (2)
Còn nữa có mỗi chút đồ ăn vặt này cũng không đến mức phải tìm đến công tử, nhưng trên mặt không nhìn thấy chút biểu cảm xem thường nào, ông ta đáp: "Tô cô nương, vậy ý của người là bán những loại đồ ăn này cho bọn ta sao. Nếu như vậy thì vụ làm ăn này ta có thể quyết định được."
"Xem ra Lục chưởng quỹ vẫn chưa hiểu ý của ta rồi! Vụ làm ăn này là ta muốn bán những thứ này tới khắp nơi trên đất nước."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn sự coi thường lóe lên trong ánh mắt của Lục chưởng quỹ liền biết là Lục chưởng quỹ căn bản là không xem trọng việc này.
"Toàn quốc" Lục chưởng quỹ cũng có chút hứng thú, nhưng trong lòng vẫn còn có chút coi thường, dù sao thì mình cũng là chưởng quỹ của một tiệm thuốc lớn, nên cũng có sự tự tin này.
Xem gia công tử cũng chính là bảo mình chăm sóc cho Tô cô nương này.
Đợi chút, bánh quy là loại quả gì, trước giờ chưa từng nghe tới, chẳng lẽ là... Lục chưởng quỹ nhanh trí nghĩ được tới đây: "Xin hỏi Tô cô nương, có thể cho ta biết hạt khô, hoa quả sấy khô là gì không? Mong Tô cô nương giải đáp một chút."
"Là một lại điểm tâm do ta tự làm."
Nghe tới hai chữ điểm tâm, sự hứng thú vừa dâng lên trong lòng Lục chưởng quỹ đột nhiên biến mất, cũng không có hứng thú nghe tiếp, mỗi một nơi đều có sở thích ăn uống đặc biệt của nơi đó, những thứ từ bên ngoài đến rất khó tìm được không gian để tồn tại."Tô cô nương, như này đi, ta sẽ để ra một quây hàng ở mỗi tiệm thuốc thuộc quyền quản lý của ta, sau đó việc vận chuyển trái cây sấy khô và các loại hạt khô của cô nương cũng sẽ do bọn ta phụ trách, người thấy thế nào?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn bộ dạng có hơi mất kiên nhẫn của Lục chưởng quỹ thì liền biết là hôm nay không có tiến triển gì đáng kể, nàng đáp lại: "Được thôi, vậy các khoản phân chia ở đây Lục chưởng quỹ định tính thế nào?" "Nếu như cửa tiệm là bọn ta cung cấp, hàng hóa cũng do bọn ta bận chuyển, người làm cũng là của bọn ta, vì thế phần lợi nhuận này bọn ta sẽ giữ 8 phần."
"Lục chưởng quỹ, 8 phần thì có hơi quá."
Tô Ngưng Nguyệt không kìm được sự căm phẫn ở trong lòng, phân chỉ 2:8, Lục chưởng quỹ này thật sự xem mình giống như một đứa trẻ ranh không hiểu biết chuyện gì hay sao, mặc dù bây giờ thật sự chỉ là một cô nàng nhỏ bé, Lục chưởng quầy nhìn khuôn mặt nhỏ bé phồng lên vì tức giận của Tô Ngưng Nguyệt, nghĩ tới đây là người mà công tử nhà mình dặn dò là phải chăm sóc cẩn thận, nhưng thân là một thương nhân thì kiếm tiền mới là quan trọng nhất, ta giúp công tử giảm bớt chỉ phí, giảm bớt hao tổn đi một chút, chắc là công tử sẽ không trách mình đâu.
"3:7, Tô cô nương, người 3 ta 7, như vậy là được rồi chứ."
"4:6, Lục chưởng quỹ ông 4, ta 6. Món này của ta nhất định sẽ không làm ông phải thất vọng."
Tô Ngưng Nguyệt rất có tự tin về đồ ăn của mình."Như này đi chia 5:5 có được không, Tô cô nương, nhưng này cũng là không thấp rồi, hơn nữa nếu như đồ ăn có chút hao tổn thì bọn ta cũng là người phải chịu, với cả cũng không biết là có thể bán được hay không nữa mà?" Lục chưởng quỹ bất đắc dĩ nói.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Lục chưởng quỹ: "Xem ra Lục chưởng quỹ không hiểu về đồ ăn của ta lắm, nếu đã như vậy thì ông cũng không dễ để đưa ra quyết định, chúng ta bàn bạc lại vào hôm khác đi! Ông có thể cho người đi tìm hiểu về sản phẩm của ta trước đi đã rồi tính tiếp. Hiện tại ta đang ở nhà tổ của Tô gia. Cáo từ."
Nói rồi đứng lên và bước ra ngoài.
Thấy Tô Ngưng Nguyệt đứng dậy và thản nhiên bước ra ngoài. Lục chưởng quỹ lúc này mới phản ứng lại, bản thân mình mà lại đi đàm phán kinh doanh với một tiểu nha đầu, hơn nữa thương lượng lại còn không thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận