Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 551: Nhiệm Vụ Chưa Hoàn Thành. (1)

Chương 551: Nhiệm Vụ Chưa Hoàn Thành. (1)Chương 551: Nhiệm Vụ Chưa Hoàn Thành. (1)
Môi giới nhà đất tuy không nghĩ rằng mấy người Tô Ngưng Nguyệt sẽ thuê nhưng vẫn dẫn đi xem, dù sao không thuê căn này thì cũng có khả năng sẽ thuê căn khác, thế nên môi giới nhà đất dẫn Tô Ngưng Nguyệt, lão gia tử Tô gia cùng với Đại Vượng tới một cửa tiệm đối diện thư viện, cửa tiệm này có hai tâng, phía sau còn có một nhà kho cỡ nhỏ, Tô Ngưng Nguyệt vô cùng hài lòng, bèn hỏi: "Cửa tiệm này bao nhiêu tiên?"
Môi giới nhà đất đáp: "100 lượng bạc thuê trong một năm rưỡi."
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nếu như lên kế hoạch cẩn thận một chút thì chắc là có thể lấy lại vốn, lão gia tử Tô gia và Đại Vương thì giật mình, 100 lượng bạc, lão gia tử Tô gia nhìn Tô Ngưng Nguyệt vừa lên tiếng nói: "Nguyệt Nhi à..." thì bị Tô Ngưng Nguyệt ngắt lời.
Tô Ngưng Nguyệt an ủi gia gia của mình, nói: "Không sao, gia gia, để đó con giải quyết."
Sau đó, Tô Ngưng Nguyệt nhìn môi giới nhà đất nói: "Có thể mua cửa tiệm này được không?”
Môi giới nhà đất giật nảy người, thầm nghĩ: "Xem ra hôm nay gặp khách hàng lớn rồi."
Môi giới nhà đất nói: "Được thì cũng được, nhưng ngươi cũng thấy đấy, tất cả đồ đạc của cửa tiệm này vẫn còn đã, chủ của cửa tiệm này vì có việc gấp nên mới muốn bán lại."
Tô Ngưng Nguyệt hỏi: "Cửa tiệm này rốt cuộc là bán bao nhiêu?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn môi giới nhà đất bằng ánh mắt hờ hững.
Môi giới nhà đất nói: '600 lượng."
Tô Ngưng Nguyệt nói tiếp: "Ông cũng thấy là ta thấy sự muốn mua, cũng ra cũng đừng phí lời nữa, nói thẳng giá bán thấp nhất là bao nhiêu đi."
Môi giới nhà đất cũng không muốn đánh mất một khách hàng lớn như thế này, nên nói: "550 lượng, không thể thấp hơn được nữa."
Tô Ngưng Nguyệt nói: 'Được, vậy thì quyết cửa tiệm này."
Tô Ngưng Nguyệt quyết định quá nhanh, lão gia tử Tô gia còn không kịp phản ứng, Tô Ngưng Nguyệt đã quyết định rồi.
Lão gia tử Tô gia nhìn Tô Ngưng Nguyệt với ánh mắt phức tạp, lão gia tử Tô gia bần hàn quá nửa đời người rồi, lần đầu tiên nhìn thấy trong chốc lát mà nhà mình tiêu hết 550 lượng, mặc dù là cháu gái mình nhưng đó cũng là Tô gia, lão gia tử Tô gia không biết là nên khóc hay nên cười.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn biểu cảm phong phú trên khuôn mặt lão gia tử Tô gia, nàng tưởng là lão gia tử Tô gia lo rằng sẽ không lấy lại được vốn nên nói: "Gia gia đừng lo, chỗ này vẫn còn có thể kiếm lại được."
Lão gia tử Tô gia nhìn Tô Ngưng Nguyệt cháu gái mình, trong mắt tràn ngập sự tự hào, đây là cháu gái của mình mà.
Tô Ngưng Nguyệt để lão gia tử Tô gia đứng tên cửa tiệm này, lão gia tử Tô gia cũng không nên nói gì, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Gia gia, sau này thu dọn lại một chút là có thể sử dụng được, mấy ngày này người cùng với Đại Vượng ca chuẩn bị đồ làm kẹo hồ lô, lát nữa cháu bảo đại ca chuẩn bị ít hoa quả sấy khô mang tới để bán, và mang đến một ít cắt nhỏ để dùng làm kẹo hồ lô.
Lão gia tử Tô gia vô cùng hăng hái nói: "Được, gia gia nhất định nhất định sẽ làm ra kết quả cho cháu xem, sẽ không làm cháu phải thất vọng."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn lão gia tử Tô gia vui mừng khôn xiết, một người lớn tuổi như vậy rồi mà còn tràn đầy sinh lực không khác gì những thanh niên mới lớn, có điều như vậy cũng tốt, so với việc buồn bã ủ rũ ở nhà thì Tô Ngưng Nguyệt thích nhìn thấy lão gia tử Tô gia vui vẻ như thế này hơn. Tô Ngưng Nguyệt đưa lão gia tử Tô gia cùng với Đại Vượng trở về Tô gia, lão gia tử Tô gia đi làm việc cùng với Đại Vượng, Tô Ngưng Nguyệt ở nhà ngôi một lát rồi tới xưởng ở bờ sông, Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt tới liền chào hỏi, nói: "Sao hôm nay lại tới đây, tới để kiểm tra sao."
Một câu của Tô Mộc khiến Tô Ngưng Nguyệt bật cười, Tô Ngưng Nguyệt cười nói: 'Muội nào dám kiểm tra xưởng của đại ca chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận