Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 630: Ngô Gia Thỏa Hiệp (2)

Chương 630: Ngô Gia Thỏa Hiệp (2)Chương 630: Ngô Gia Thỏa Hiệp (2)
Chu Dật Thần nhìn Ngô nhiễm đang nằm trên giường, trông nàng ấy bây giờ so với lần gặp mặt trước kia lại gầy đi rất nhiều, gây đến nỗi chỉ còn da bọc xương.
Chu Dật Thần bước đến nói với Ngô phu nhân: "Phu nhân, để cho ta làm đi." Ngô phu nhân gật đầu, tiếng trò chuyện bên ngoài bà đều nghe được, bà đoán bệnh của nữ nhi nhà mình có thể có liên quan đến người nam tử này.
Chu Dật Thần đón lấy chén thuốc từ Ngô phu nhân, hắn cũng không trực tiếp đút thuốc cho Ngô nhiễm, ngược lại hắn lại nhẹ nhàng hồn lên trán nàng, sau khi hôn xong cả khuôn mặt hắn đều đỏ bừng.
Ngô Nhiễm cảm thấy được có ai đó đang hôn lên trán mình, nàng từ từ mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt là Chu Dật Thần, nước mắt của nàng lại chảy xuống. Chu Dật Thần nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt nàng,'Đừng khóc."
Ngô Nhiễm đã thật lâu không có nói gì, lúc này muốn nói lại không thể phát ra âm thanh. Chu Dật Thần ngăn cản nàng mà nói: "Nàng không cần phải nói, ta đều đã hiểu. Nàng phải mau chóng khỏe lại, chỉ khi nàng khỏe lại mới có thể trở thành tân nương của ta."
Nghe thấy nàng có thể trở thành tân nương của hắn, hai mắt Ngô nhiễm liền sáng lên, ngay cả Chu Dật Thần có đút cho nàng thuốc đắng đến đâu, Ngô nhiễm vẫn luôn mỉm cười.
Bên trong phòng đôi tiểu tình lữ này là hạnh phúc ngọt ngào, nhưng Ngô phu tử ở bên ngoài nghe Lý Duyệt Dĩnh kể lại, sắc mặt càng ngày càng đen.
Nhìn thấy sắc mặt không tốt của Ngô phu tử, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt không khỏi thâm niệm Phật cho Chu Dật Thần. Lần này Chu Dật Thần sợ là sẽ phải chịu chút khó dễ.
Chỉ chốc lát sau, Chu Dật Thần liền đi ra tới, sau đó hắn nói một câu: 'Nhiễm Nhi ngủ rồi ta mới ra đây." Nói xong những lời này, Chu Dật Thần liên quỳ gối trước mặt Ngô phu tử, nói: "Bá phụ, ta thật sự xin lỗi đã khiến cho nữ nhi của người phải đau lòng, nhưng ta thật sự không phải cố ý, hiện tại ta chân thành hy vọng người có thể đem nàng gả cho ta, ta sẽ đối tốt với nàng cả đời."
Không ngờ Ngô phu tử nghe xong những lời này chỉ hừ vài tiếng, sau đó mới nói: "Ngươi muốn ta đem nữ nhi gả cho ngươi thì ta sẽ gả cho ngươi sao, Nhiễm Nhi từ nhỏ đến nay chưa từng phải chịu khổ, ngươi xem tiểu tử ngươi đã khiến nàng đau lòng đến dạng gì rồi. Lại thêm nửa, ngươi là một tên tiểu tử nghèo cái gì cũng đều không có, nếu ta mà đem nữ nhi của ta gả cho ngươi, không phải là để nàng đi theo ngươi chịu khổ sao?"
Chu Dật Thần nghe xong thật lâu không nói gì, Ngô phu tử đối hắn có chút thất vọng, vốn tưởng rằng người thanh niên này có thể khiến cho ông lau mắt mà nhìn, không ngờ vẫn phải khiến ông thất vọng rồi.
Tuy nhiên trong mắt Chu Dật Thần hiện lên một tia cố gắng, hắn nói: "Bá phụ, ngài là người đọc sách, người chắc chắn cũng hy vọng nữ nhi của người có thể gả cho một người có công danh, vậy thì ta hứa với người trong vòng một năm ta sẽ thi đậu cử nhân, sau đó đến cưới nàng, chỉ xin người trong vòng một năm này đừng tìm hôn sự cho nàng."
Ngô phu tử nghe xong những lời này của Chu Dật Thần, ông chỉ cảm thấy hắn chính là một thiếu niên ngông cuồng, hắn cho rằng tú tài cử nhân là cải trắng mọc ven đường hay sao? Hắn muốn là có thể có sao?
Chu Dật Thần nhìn thấy ánh mắt của Ngô phu tử, nói: "Phụ thân ta cũng là một người đọc sách, từ nhỏ ta cũng đã được đến thư viện học tập, chỉ là sau này có xảy ra chút chuyện, vốn dĩ ta định cả đời này sẽ không vào quan trường nữa, nhưng hiện tại ta lại muốn vì tương lai của ta và nàng mà dốc sức thử một phen.
Hơn nữa, ta biết Ngô phu tử và Ngô phu nhân tình cảm mặn nồng, cả đời đều không có một ai có thể xen vào, ta nhất định cũng sẽ khiến nàng ấy được hạnh phúc giống như mẫu thân nàng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận