Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 719: Chiêu Đãi (3)

Chương 719: Chiêu Đãi (3)Chương 719: Chiêu Đãi (3)
A Hân còn ở trong nhà, cho nên tự nhiên cũng nghe được thanh âm ở bên ngoài, sau đó giải thích: "Sau khi công công(cha chồng) tới nơi này, sức khỏe của ông ấy càng ngày càng kém. Thuốc ở đây lại đắt tiền, lại còn chưa chắc đã có thuốc để bán. Của hồi môn của muội muội đã bị chúng ta bán gần hết từ lâu, vốn dĩ còn mấy món muốn giữ lại, nhưng sau đó đã bị nhị thẩm bán hết. Nhiều năm qua, cũng may là có số bạc A Hồi mang đến, cuộc sống ở trong nhà mới có thể miễn cưỡng duy trì, công công cũng đủ tiền mua thuốc. Sau đó mọi người đều kiếm được một số tiên, cho nên cũng coi như là đủ ăn."
Tô Ngưng Nguyệt võ nhẹ vào tay của nàng ấy, nhưng nàng không biết là đang an ủi A Hân hay là đang an ủi chính mình, sau đó nói: "A Hân tỷ tỷ yên tâm, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Ánh mắt của A Hân nhìn về phương xa, sau đó lại dùng ánh mắt tràn ngập yêu thương mà nhìn xuống bụng của mình rồi nói:
"Đúng vậy, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm, nếu Tạ Hồi biết người nhà của mình đang sống một cuộc sống như vậy thì nàng ta sẽ làm gì? An Thân Vương chung quy là không dựa vào được.
Nhìn thấy Tạ lão gia bước vào, Tô Ngưng Nguyệt vội vàng đứng dậy và gọi một tiếng: "Tạ bá phụ."
Tạ lão gia xua tay, sau đó nói: "Ngồi, ngồi, ngồi, không cần khách khí như vậy, con cũng giống với A Hồi đều được ta coi như nữ nhi của mình. Nếu đã tới nơi này rồi thì cứ giống như đến nhà của mình là được, không cần câu nệ làm gì."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn về phía lão gia tử ở trước mắt này, mới có mấy năm không gặp, ông ấy thực sự đã già đi rất nhiều, tóc cũng đã bạc trắng hơn trước rất nhiều, thỉnh thoảng còn kèm theo hai tiếng ho khan. Có vẻ như nơi này đã làm ông ấy chịu không ít đau khổ rồi.
"Thật ra, tôi cũng giống với A Hồi tỷ tỷ, con cũng coi trọng ngài như chính phụ thân thân sinh của mình. Lần này trở về, con cũng nghĩ tới việc đến thăm ngài một chút."
Tạ lão gia vừa nghe được những lời này, ngay cả nếp nhăn trên mặt đều nở nụ cười. Quả nhiên tam huynh đệ nhà họ Tạ đều có tính tình giống nhau, bọn họ đều là những người ôn tồn lễ độ, mỗi lúc cười rộ lên một chút đều không giống như những người đã giữ chức vụ cao lâu năm.
Tạ nhị gia cũng nói:
"Lúc đó đại ca còn nói, tại sao một nữ hài tử ngoan như vậy lại không phải người trong nhà mình chứ? Trong đoạn thời gian đó, đại ca cực kỳ không vừa mắt với bọn nhỏ trong nhà, nói là có nhiêu nam hài tử như vậy thì có ích lợi gì? Còn không tốt bằng một nữ hài tử như con. Làm cho cái đoạn thời gian đó, mỗi lúc bọn nhỏ nhìn thấy đại bá hắn là đều trốn mất dép."
Tạ nhị gia nói xong, Tạ đại lão gia cũng không phản bác, Tạ tam gia ở một bên cũng lộ ra dáng vẻ tràn đầy ý cười, mấy nam hài tử còn lại cũng không ai lên tiếng, coi như chuyện này chính là sự thật.
Tạ lão gia lại nhìn bên trong ly nước của Tô Ngưng Nguyệt chỉ là một ly nước sôi để nguội thì cau mày nói: 'Làm sao lại cho Ngưng Nguyệt uống nước nguội vậy? Phu nhân, nàng mau đi lấy túi Thiết Quan Âm ra đây pha cho Ngưng Nguyệt một tách trà."
Mọi người có mặt đều mở to mắt, nhưng Tạ phu nhân chỉ mỉm cười rồi đi vào phòng. Còn những người khác trong đại sảnh đều bỏ cuộc, mặc dù Tạ nhị lão gia là một học giả, nhưng từ sau khi tới đây chưa từng thấy ông ấy uống trà, đại ca nhà mình có thứ tốt như vậy lại không chịu đưa cho ông ấy.
Cho nên chỉ thấy Tạ nhị lão gia lập tức ngồi cạnh Tạ lão gia, hỏi: "Đại ca, huynh có thứ trà ngon như vậy, tại sao đệ lại không biết? Hơn nữa, thế mà huynh lại không cho đệ uống, làm đệ thèm muốn chất." Tạ lão gia sờ râu nói: "Chỉ có một lượng, dùng để tiếp khách quý, nếu bị đệ phát hiện ra rồi thì trong vòng chưa đầy một tháng sẽ hết sạch mất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận