Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 131: Hũ Thủy Tinh (2)

Chương 131: Hũ Thủy Tinh (2)Chương 131: Hũ Thủy Tinh (2)
Cứ như vậy sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói cám ơn với hệ thống liên cầm lấy ra những đồ vật kia.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt đi ra, nàng liền gọi Tô Mộc và Tô Thần vào phòng, để bọn họ giúp bưng hũ.
Khi Tô Mộc và Tô Thần vào phòng Tô Ngưng Nguyệt, họ sửng sốt khi nhìn thấy hũ thủy tinh vương vãi khắp sàn nhà.
Bọn họ không ngờ rằng trong phòng Tô Ninh Nguyệt lại có nhiều thứ kỳ lạ như vậy, bọn họ chưa từng nhìn thấy những thứ trong suốt này bao giờ.
"Hai người phải di chuyển thật chậm rãi, cẩn thận." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với hai người.
Tô Thần và Tô Mộc nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, liền vội vàng gật đầu, cứ như vậy cả ba người cùng nhau mang hũ ra khỏi phòng Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt cho đường nâu vào nồi, nàng cầm thìa nhỏ nếm thử, cảm thấy hương vị gần giống nhau, nàng liền dừng việc cho đường vào.
Cứ làm như vậy, Tô Ngưng Nguyệt đợi nước đường nguội rồi mới cho đào vào đảo đều, cuối cùng đổ vào hũ thủy tinh. Lúc này Tô Thần và Tô Mộc nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt làm, bọn họ cũng không biết Tô Ngưng Nguyệt vì sao lại làm như vậy.
Khi Tô Ngưng Nguyệt đổ đầy hũ thủy tinh, nàng cầm lấy nắp chuẩn bị đóng chặt lại, nhưng nàng phát hiện sức lực của mình đã yếu đi rất nhiều sau khi xuyên vào cơ thể nhỏ bé này.
Tô Mộc và Tô Thần ở một bên nhìn thấy cảnh này cũng không thể giúp nàng làm công việc khó nhằn như này, nàng liền nghĩ tới Diêu Xuân, nhưng sức lực của Diêu Xuân cũng không được coi là khỏe. Tô Ngưng Nguyệt lúc này không biết nên làm như thế nào, liền bảo Tô Thần cùng Tô Mộc đổ số đào còn lại vào hũ theo như cách nàng đã làm ban nãy sau đó đổ nước vào.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt dặn họ đừng làm vỡ hũ, Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi nhà của mình.
Tô Ngưng Nguyệt đang đi trên đường, thật ra nàng cũng không biết nên tìm ai để giúp nàng vặn cái lọ, nàng sợ rằng nếu tìm sai người thì chuyện này sẽ bị lỗ ra ngoài, lúc đó e rằng sẽ tổn thất rất nhiều công sức vì mọi chuyện chỉ thiếu một bước nữa là thành công.
Nhưng nếu Tô Ngưng Nguyệt không tìm được người, nàng sẽ không thể tự mình đóng chặt lọ, lãng phí cả một nồi đào.
Ngay lúc Tô Ngưng Nguyệt chưa biết phải làm sao thì từ xa nàng đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Bắc Minh.
Tô Ngưng Nguyệt không biết tại sao hắn lại trùng hợp xuất hiện ở trước mặt mình như vậy, lúc này nàng đột nhiên nghĩ đến có thể nhờ Bắc Minh giúp đỡ chuyện này.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy có người có thân phận cao quý như Bắc Minh sẽ không nói ra chuyện này, Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới đây liền vội vàng đi tới bên cạnh Bắc Minh.
Bắc Minh nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt vội vàng như vậy chạy về phía mình, cũng không biết xảy ra chuyện gì.
"Đã muộn thế này rồi sao ngươi còn chưa đi ngủ?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
"Một mình ngủ không được nên mới ra ngoài đi dạo, bất tri bất giác đi tới nơi này." Bắc Minh nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt hỏi, liền mỉm cười đáp lại Tô Ngưng Nguyệt. Mặc dù Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy lời nói của Bắc Minh nói có chút kỳ quái, nhưng Tô Ngưng Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, bởi vì nhiệm vụ hiện tại của nàng là tìm người giúp nàng đóng hũ thủy tinh.
"Ngươi rảnh không?" Tô Ngưng Nguyệt hỏi Bắc Minh.
Bắc Minh gật đầu khi nghe những gì Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Tô cô nương, hiện tại ta rất rảnh." Hắn nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Cứ như vậy, Bắc Minh được Tô Ngưng Nguyệt dẫn vê nhà mình.
Khi Bắc Minh đến nhà Tô Ngưng Nguyệt, nhìn thấy trên mặt đất nhiều chai lọ như vậy, hắn sửng sốt, không biết Tô Ngưng Nguyệt lấy ở đâu ra nhiều chai lọ như vậy mà toán những hũ kỳ lạ hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Hắn không biết Tô Ngưng Nguyệt đang làm gì.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Bắc Minh như vậy liền mỉm cười.
"Những hũ này là do một người bạn phương xa tặng cho ta." Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận