Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 478: Tô Liệt Lại Gây Chuyện (1)

Chương 478: Tô Liệt Lại Gây Chuyện (1)Chương 478: Tô Liệt Lại Gây Chuyện (1)
"Vâng, nương con biết rồi, con bảo đảm về sau sẽ không lại có chuyện như vậy xảy ra nữa. nương, con có thể ngủ được chưa? Con thật sự rất buồn ngủ." Tô Ngưng Nguyệt lại ngáp mấy cái.
"Được rồi, nương đi đây, con đi ngủ sớm đi, về sau nhớ phải nghe lời đấy." Diêu Xuân đi ra ngoài.
"Vâng ạ, nương ngủ ngon." Tô Ngưng Nguyệt thấy tiễn được Diêu Xuân đi thì trong lỏng cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi. Ngay sau đó nàng cũng nhắm mắt tiến vào hệ thống không gian đi thu thập lương thực của mình.
Đêm qua Tô Ngưng Nguyệt bận rộn trong hệ thống không gian rất lâu, nàng cũng không biết rốt cuộc mình đã ra ngoài khi nào, ngủ lúc nào, ngủ trong bao lâu.
Dù sao thì buổi sáng nàng cũng đã bị tiếng người nói chuyện ríu rít bên ngoài đánh thức. Vì thế Tô Ngưng Nguyệt đứng dậy khỏi giường, mặc quần áo, đi ra ngoài sân muốn nhìn xem người nào đang kêu to ở đây.
"Tô Thần, ta nói cho ngươi biết, cũng nói cho tỷ tỷ ngươi hay, Tô Liệt ta sẽ không sợ các ngươi đâu. Dù cho Tô Ngưng Nguyệt có đánh ta thì sao chứ? Hiện tại ta đã luyện công phu rồi, vê sau các ngươi sẽ không được sống ngày lành nữa đâu, trừ khi Tô Thần ngươi và tỷ tỷ Tô Ngưng Nguyệt của ngươi ra đây xin lỗi ta, hơn nữa còn phải bồi thường tiền thuốc men lần trước cho ta thì ta mới tha cho ngươi." Tô Liệt đứng trong sân không ngừng kêu la. Nếu như là ở thời hiện đại, một nữ tử lại đứng ra làm ầm ï như vậy thì sẽ bị mọi người gọi là người đàn bà đanh đá, thế nhưng bây giờ một hài tử lại còn là nam hài đứng kêu gào ở chỗ này thì phải gọi hắn ta là gì đây?
Tô Ngưng Nguyệt thấy Tô Liệt vô cớ gây rối như vậy thì rất đau đầu, nàng đỡ trán đi ra ngoài.
"Này, ngươi ở đây kêu to cái gì vậy hả? Ta đánh người lúc nào, ta chỉ đang dùng ngôn ngữ để thuyết phục ngươi. đã hiểu chưa? Ngươi thấy một nữ tử nhu nhược như ta thì làm sao có thể làm tổn thương ngươi được chứ? Hay là chính ngươi đang thừa nhận bản thân mình yếu đuối, đến một nữ tử yếu ớt mong manh như ta cũng đánh không lại?" Tô Ngưng Nguyệt cũng không lưu tình chút nào dùng ngôn ngữ công kích Tô Liệt. Huống hồ Tô Ngưng Nguyệt cũng rất oan uổng, nàng từng đánh Tô Liệt lúc nào chứ?
Nếu như đặt vào thời hiện đại thì cũng không có gì quá kỳ quái bởi vì dù sao ở thời xã hội hiện đại nam nữ đều bình đẳng, chỉ cần có thể đấu tranh thì chuyện giới tính chưa bao giờ là trở ngại.
Nhưng cho dù Tô Ngưng Nguyệt từ thời hiện đại xuyên qua đây thì nàng vẫn hiểu được đạo lý này. Về cơ bản nàng sẽ không xuống tay được với một nam hài tử mà chỉ có thể dùng ngôn ngữ để đe dọa hắn ta mà thôi. Không ngờ tới cái tên Tô Liệt này còn không thèm bận tâm đến thanh danh của mình mà còn tới đây chửi bới nàng. Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới đây lại cảm thấy khó hiểu trước hành động của Tô Liệt hôm nay.
"Ngươi, các người thấy chưa, nàng ta là một nữ tử có cái miệng lanh lợi như vậy đấy, hơn nữa nàng ta còn không có bộ dáng của một cô nương chút nào. Lần trước chính nàng ta đã đánh ta, ta biết nếu hôm nay ta nói ra chuyện này sẽ khiến ta rất mất mặt mũi nhưng mà ta vẫn muốn nói ra để cho mọi người đều hiểu nàng ta là một người thế nào, mọi người nhất định phải tin tưởng ta." Cái tên Tô Liệt vẫn tiếp tục nói mà không hề tỏ ra mất mặt.
Đám người tụ tập đến trước cửa nhà Tô Ngưng Nguyệt hóng chuyện càng lúc càng nhiều, bọn họ suy đoán xem rốt cuộc chuyện này sẽ được giải quyết thế nào.
"Trời ạ, ta bị oan uổng quá mà, một nữ tử yếu đuối như ta đến tay trói gà còn không chặt thì làm sao có thể đánh được hắn cơ chứ. Ngược lại ta thấy phẩm hạnh của cái tên Tô Liệt cực kỳ tồi tệ. Lúc trước đệ đệ Tô Thần của ta đi học đã bị tên Tô Liệt cũng chính là cái người vừa nói chuyện này làm trầy bàn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận