Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 818: Sai Lầm (1)

Chương 818: Sai Lầm (1)Chương 818: Sai Lầm (1)
Thiên Vũ Hàn sờ sờ mái tóc của nàng, nói: "Thật thông minh." Hắn sờ sờ một hồi, rôi buông Tô Ngưng Nguyệt ra, nàng ngồi bên cạnh hắn nói: "Chuyện này ta phải cảm tạ bệ hạ thật tốt mới được."
"Chuyện quyên góp lần này chắc hẳn có thể thu được không ít tiền, giảm bớt rất nhiều chi tiêu quốc khố, quốc khố cũng có thể thở được một cái."
Hắn nói: "Đây cũng là bất đắc dĩ mà thôi, nếu mà năm đó không có chuyện kia phát sinh thì cũng không đến nỗi như vậy."
Chuyện năm đó mà Thiên Vũ Hàn nói, Tô Ngưng Nguyệt cũng có nghe đồn một chút, lúc ấy nàng còn không biết tới Thiên Vũ Hàn, còn Thiên Vũ Hàn thì lại vừa lên ngôi, bởi vì các đại thần trong triều chênh vênh nên nổi lòng tham, làm hao phí một số số lớn bạc trắng của nhà bình, tổn thất nặng nề, cho tới bây giờ cũng chưa trở lại được bình thường.
Tuy nhiên, chuyện cũ đã qua, Thiên Vũ Hàn cũng đã rút ra được bài học kinh nghiệm, không có đắm chìm vào trong đó. Vốn là chuyện này rất phức tạp, nhưng dưới sự giúp đỡ của Tô Ngưng Nguyệt, nên hiển nhiên thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn, trên hàng triệu lượng bạc cũng gom góp được.
Tô Ngưng Nguyệt an ủi Thiên Vũ Hàn một chút, không muốn hắn nghĩ đến những chuyện không vui, vì vậy nàng vội vàng dặn dò Tố Trinh: "Nhanh, mang cho ta thịt chà bông mà ta ăn vào mấy ngày trước."
Tố Trinh hơi sững sờ, có chút xấu hổ: "Nương nương, không phải là ngài đã nói một ngày ba bữa chỉ ăn chay thôi sao? Ngự thiện phòng nghe theo nên liên loại bỏ hết tất cả thức ăn liên quan tới thịt rồi."
Tô Ngưng Nguyệt: ”...”
Nàng có nói như vậy sao? Trong đầu nàng có mang máng nhớ ra là lúc làm cam kết mình đã nói ra lời như vậy, nhưng nàng chỉ là thuận miệng nói ra, cũng không cần phải coi là thật chứ!
Tô Ngưng Nguyệt chết lặng, nàng biết làm một mẫu nghi thiên hạ thì phải thận trọng trong từng lời nói và hành động của mình, nhưng tình huống lúc đó phát sinh quá nhanh, trong lòng của nàng chỉ lo sợ đến lúc đó bọn họ lại không đồng ý, thế cho nên mới gia tăng tiền đặt cược, nhưng nàng lại không ngờ rằng sau khi mọi việc kết thúc thì nàng lại tự gài bẫy mình.
Đột nhiên, một nỗi buồn len lỏi khắp khuôn mặt, nàng bĩu môi: "Được rồi..."
Thiên Vũ Hàn nhìn thấy toàn bộ sự việc, xém chút nữa là đã bật cười thành tiếng: "Nàng đây là đang vạ miệng à?"
Tô Ngưng Nguyệt oán hận gật đầu một cái, trong đầu của nàng bây giờ toàn lòa tràn ngập điểm tâm nho nhỏ đáng yêu và miếng thịt chà bông của chính mình, cho đến khi chuyện kết thúc thì cũng không có, nghĩ đến lòng liền đau tới tột cùng.
Thật là khổ sở.
Điều đau đớn nhất trên thiên hạ này không phải là sự sống và cái chết, mà rõ ràng là ở trong cung, Hoàng thượng có thể ăn ngốn nghiến thịt, mà Hoàng hậu thì lại chỉ có thể ăn chay!
Thiên Vũ Hàn không kìm được cười nói: "Nếu không thì ta đi rút lại câu này, nhưng bây giờ nàng đang mang thai thì hoàn toàn không thể ăn thịt được."
Hắn lại hỏi Tố Trinh: "Báo cáo tự điển món ăn mà nương nương đã ăn vào mấy ngày nay, để ta xem thử còn kẽ hở nào có thể xuyên vào hay không."
Đột nhiên mặt của Tố Trinh hiện đầy vẻ lúng túng, nàng ấy thận trọng nhìn Tô Ngưng Nguyệt, thành thật nói: “Chưa từng có."
Thiên Vũ Hàn chớp mắt sững sờ một lát: 'Nhưng có thể ngày hôm qua ta thấy nàng ăn thịt mà."
Tố Trinh đáp: "Hồi bẩm Hoàng thượng, đĩa thịt heo om hôm qua là do nương nương muốn phá lệ."
Thiên Vũ Hàn nhìn sang, chỉ thấy Tô Ngưng Nguyệt đang chột dạ liếc nhìn mình, hắn nhạy bén nắm bắt được trọng điểm: "Mâm?"
Toàn bộ cuộc đối thoại giữa hai người truyền đến tai của Tô Ngưng Nguyệt, mặt của nàng liền đỏ lên. Cũng không biết tại sao, nhưng từ sau khi nàng mang thai, khẩu vị của nàng tăng lên rất nhiều, cũng không có gì để giải thích về việc ăn ngon uống ngon, nhưng bởi vì lúc trước do Phương Hoa ma ma mà giờ nàng lại ăn những thứ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận