Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 369: Phân Tâm (2)

Chương 369: Phân Tâm (2)Chương 369: Phân Tâm (2)
"Muội nha, muội kêu tỷ như thế nào nói muội mới tốt đây!"
"Được rồi, đừng lại nghĩ đến chuyện này, nếu trong bữa tiệc do Thái Hậu tổ chức hắn còn đối xử với muội như vậy tỷ tỷ kiên quyết không đồng ý muội gả cho hắn!" Hàn Mi Nhi thẳng thừng nói
"Tỷ tỷ, chính là muội thật sự thực thích Hàn ca ca!" Hàn Vũ Đồng vội vàng nói với Hàn Mi Nhi.
"Thích cũng không được!" Hàn Mi Nhi nói xong lời này nàng ta liền tức giận rời đi.
Hàn Vũ Đồng biết trong gia đình bọn họ không ai ủng hộ nàng ta thích Thiên Vũ Hàn.
Hàn Mi Nhi trở lại trong cung của mình vẫn rất tức giận.
"Thiên Vũ Hàn ngươi có tài đức gì làm muội muội thích ngươi như thế, thế nhưng còn nói chán ghét muội muội ta! Ngươi chờ đó cho ta, sớm hay muộn có một ngày ta làm ngươi hối hận vì đã nói ra lời như thế!" Hàn Mi Nhi trong lòng nghĩ đến.
Lúc này Lĩnh Nam Diêu Xuân cùng Tô Ngưng Nguyệt hai người về tới trong nhà, khi bọn hắn về đến nhà lúc sau nhìn đến Tô lão gia tử cùng Tô Thần bọn họ ba người đang ở sân nôn nóng chờ đợi bọn họ.
"Các ngươi rốt cuộc đã trở lại!" Tô lão gia tử nói với bọn họ.
"Nương người không sao chứ?" Tô Thần Tô Mộc vội vàng đi tới Diêu Xuân trước mặt nói với Diêu Xuân.
" Nương không sao, đừng lo lắng."
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Mộc cùng Tô Thần nói lời này liền vội vàng nhìn qua bên Diêu Xuân. Tô Ngưng Nguyệt mới phát hiện cánh tay Diêu Xuân có một vết bầm tím.
"Nương đây là như thế nào tím tay rồi?" Tô Ngưng Nguyệt vội vàng hỏi Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói lời này liền cuối xuống nhìn tay của chính mình.
Bà ấy nhìn thấy vết thương liền nhanh chóng che kín nó lại.
"Không có gì chỉ là không cẩn thận chạm vào một chút, cứ như vậy, tuy rằng mang mũ nhưng vẫn bị ướt, ta về trước phòng đổi một bộ quần áo." Diêu Xuân nói xong lúc sau liên không màng bọn họ vội vàng về tới phòng chính mình.
Lúc này Diêu Xuân nhìn vào nơi bị đánh và nhẹ nhàng xoa bóp.
"Làm sao bọn họ có thể phát hiện ra?"
Diêu Xuân ở trong phòng tìm ra một bộ y phục dài tay.
"Mặc như vậy bọn họ nhìn không thấy rồi." Diêu Xuân trong lòng nghĩ thế.
Diêu Xuân ra tới lúc sau, nàng nhìn đến Tô Ngưng Nguyệt đã sớm đã đi vào phòng bếp làm cơm, Tô Ngưng Nguyệt nhìn đến Diêu Xuân lúc sau nàng vội vàng buông trong tay đồ vật đón Diêu Xuân đi ra ngoài.
"Nương người không cần lại đến phòng bếp, mau trở vê nghỉ ngơi đi, một hồi Nguyệt Nguyệt làm cơm xong lúc sau lại kêu người." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
"Vậy được rồi, vậy hôm nay nương liền ăn cơm do nữ nhi ngoan làm." Diêu Xuân cười dịu dàng nhìn Tô Ngưng Nguyệt nhẹ nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Diêu Xuân nói lời này thì thấy xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn đều ngượng ngùng đỏ cả lên, nhìn càng thanh tú.
Nói xong, Diêu Xuân đi vào bên trong viện nghỉ ngơi.
Diêu Xuân cũng thật sự không biết Tô Ngưng Nguyệt cực kỳ áy náy với bà ấy, đặc biệt là khi nàng nhìn thấy trên cơ thể Diêu Xuân có vết thương bị bầm tím đến vậy.
"Miệng vết thương trên người nương chắc chắn là vừa rồi đi trên núi tìm ta nên mới bị thế." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng cực kỳ cảm thấy có lỗi với Diêu Xuân.
Mà lúc này Bắc Minh đang ở gân nhà Tô Ngưng Nguyệt đợi một lúc, đợi mãi vẫn không thấy Tô Ngưng Nguyệt đi ra ngoài bèn rời đi.
"Vương gia cuối cùng là đến khi nào trở về." Lúc này Bắc Minh trong lòng vừa suy nghĩ vừa bước đi.
Tô Ngưng Nguyệt chuẩn bị xong bữa tối, liền kêu Tô lão gia tử cùng Diêu Xuân ra ngoài ăn cơm, Tô Ngưng Nguyệt tận lực nấu vài món đồ ăn.
"Ông nội, nương, hai người mau mau nếm thử tay nghề của con, con cũng không biết chính mình tay nghề tốt như thế nào đâu?" Tô Ngưng Nguyệt cười tươi
Tô lão gia tử nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, ông ấy phi thường kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận