Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 886: Bảo Tháp Tám Tâng

Chương 886: Bảo Tháp Tám TângChương 886: Bảo Tháp Tám Tâng
Mao Mao đã buông tha cho Tô Ngưng Nguyệt, nàng thật sự là quá chậm tiêu, nó đã để lộ nơi đó đến vậy mà nàng vẫn không phát hiện nên nó cũng đành chịu.
Mao Mao ưỡn ngực chỉ chỉ vị trí tim của nó cho Tô Ngưng Nguyệt nhìn, lông nơi đó vốn là phải trắng như tuyết nhưng vị trí tim có chút đỏ lên, đuôi và tứ chi cũng đều đỏ lên nhưng không rõ ràng như ở tim.
Tô Ngưng Nguyệt lúc này mới hiểu ý mà Mao Mao muốn biểu đạt, phiên não võ trán một cái mà nghĩ bây giờ nàng chậm chạp đến vậy sao, rõ ràng như vậy mà vẫn không phát hiện ra.
"Lần thăng cấp này có liên quan đến màu đỏ trên lông của ngươi?" Tô Ngưng Nguyệt nhẹ giọng hỏi.
Cuối cùng Mao Mao vứt bỏ bộ dáng cao lãnh kia mà mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn chưa hài lòng với những gì Tô Ngưng Nguyệt nói về màu đỏ trên người mình, tuy là hiện lên màu đỏ nhưng nếu nhìn kỹ thì mới phát hiện đó là ánh sáng đỏ, còn được gọi là thánh y.
"Đây là thánh y, được không?” Tô Ngưng Nguyệt nghi hoặc nhìn Mao Mao.
"Khi thần thú bọn ta thăng cấp, một số nơi trên cơ thể sẽ xảy ra biến hóa và được gọi là thánh y. Ban đầu khi thân thú vừa mới sinh ra cũng không mạnh như vậy mà phải trải qua nhiều lần tiến hóa mới trở nên ngày càng lợi hại, tháng y là phần đầu tiên và cũng là quan trọng nhất của giai đoạn biến hóa. Hình dáng thân thể sẽ không có sự thay đổi gì nhưng trên người sẽ có một ít biến hóa, là những thánh y này tiến hóa lên." Mao Mao giải thích cho Tô Ngưng Nguyệt nghe nhưng vẫn không hy vọng nàng có thể tự hiểu.
"Giai đoạn thứ nhất của quá trình tiến hóa lông màu đỏ sẽ mọc nhanh lên hả?" Tô Ngưng Nguyệt vừa chạm vào lông màu đỏ của Mao Mao vừa không dám tin hỏi nó. "Ta đã nói đây là thánh y, thánh y, có cần phải gọi bằng cái tên khó nghe vậy không." Mao Mao thở hổn hển hét lên, làm sao đầu óc có thể chậm chạp như vậy được vậy với cả có thể tôn trọng nó chút không.
"Được, được" Tô Ngưng Nguyệt qua loa gật đầu một cái.
Mao Mao chỉ có tiếp tục nói, thật sự hết cách với nàng: "Tỷ không nên xem thường thánh y vì đây là lần đầu tiên thần thú tiến hóa nên nó cũng sẽ có vai trò rất quan trọng, có thể bảo vệ bản thân không bị địch làm hại. Cũng có thể nâng cao tốc độ, nếu gặp nguy hiểm thì có thể nhanh chóng trở lại bên cạnh mẫu thú và quan trọng nhất chính là có thánh y thì thần thú có thể truyền lệnh bách thú."
"Nếu lợi hại như vậy không phải đã trở thành vô địch rồi sao?"
"Nhưng khuyết điểm lớn nhất là thời gian tồn tại của thánh y quá ngắn."
"Há, vậy theo ý của ngươi thì không gian thăng cấp là vì ngươi tiến hóa, thánh y dài ra?" Tô Ngưng Nguyệt nhàn nhạt hỏi.
"Không sai, quá trình ta tiến hóa sinh ra nhiều linh khí, tôn tại trong không gian không ra được nên không gian mới thăng cấp." Mặt Mao Mao đầy đắc ý chờ Tô Ngưng Nguyệt khen mình, không hề có một chút xíu nào của bộ dạng cao lãnh lúc nãy.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn nó rồi lấy tay sờ đầu nó, cười nói: "Ngươi thật sự quá tuyệt vời!"
Một tiếng 'Ba' vang lên, Tô Ngưng Nguyệt hôn một cái lên mặt Mao Mao, mặt nó cũng rất nhanh đã hoàn toàn đỏ lên, mặc dù trên người có lớp lông dày che lấp nhưng vẫn có thể thấy nó đỏ mặt.
Mao Mao ngượng ngùng nghiêng đầu qua, sau khi Vèo một tiếng thì nó đã chạy đi mất rồi rất nhanh đã không thấy tung tích đâu, Tô Ngưng Nguyệt thấp giọng cười, ra là xấu hổ nha.
Tô Ngưng Nguyệt quyết định đi đến chỗ bảo tháp nhìn một chút, nàng vẫn luôn tò mò nơi đó rốt cuộc có thứ gì?
Tô Ngưng Nguyệt đứng dậy rồi chậm rãi rời đi, nàng cũng không gấp vì bảo tháp vẫn ở đó, nó đâu thể mọc chân chạy đi đâu được. Dù sao bây giờ cũng chưa dùng gấp, không gian mới vừa thăng cấp nên nàng vẫn chưa kịp tham quan một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận