Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 196: Trở Về Nhà Cũ.

Chương 196: Trở Về Nhà Cũ.Chương 196: Trở Về Nhà Cũ.
"Tỷ tỷ, nương nói gì thế ạ?" Tô Thần nhìn thấy Tô Ninh Nguyệt đi tới trong sân liền chạy lại bên cạnh hỏi.
"Nương dặn để đệ ăn ít lại, không thì sợ đệ no bể bụng luôn." Tô Ngưng Nguyệt trả lời Tô Thần.
Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt nói thì bĩu môi.
"Tỷ tỷ đừng có đùa với đệ, Nương căn bản không có nói thế đâu." Tô Thần nói.
"Ồ, thật sao? Vậy đệ nghĩ nương sẽ nói thế nào?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần bên cạnh, buồn cười nói.
"Tỷ tỷ, chúng ta đi nhanh đi, nếu không trong chốc lát bọn họ sẽ ăn hết đồ ăn ngon!" Tô Thần nóng lòng kéo Tô Ngưng Nguyệt đi về nhà cũ.
"Không sao đâu. Nếu bọn họ ăn hết đồ ăn ngon, tỷ sẽ mua đồ ngon cho đệt" Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh an ủi Tô Thần.
Cứ thế hai người vừa nói vừa cười đi về nhà cũ.
"Hôm nay nóng quá!" Tô Ngưng Nguyệt nhìn trong nhà cũ nhiều người như vậy, nhịn không được nói với Tô Thần ở bên cạnh.
Khi quay người lại đã không thấy Tô Thần đâu nữa, nàng cau mày, chỉ sợ Tô Thần bị người khác ức hiếp.
"Tiểu Thần, đệ đâu rồi?" Tô Ngưng Nguyệt ngó nghiêng bốn phía tìm Tô Thần.
"Tỷ tỷ, ta ở đây." Tô Thần ở phía không xa đang khoát khoát tay áo với nàng.
Tô Ngưng Nguyệt theo hướng âm thanh của Tô Thần mà nhìn qua.
"Không được rời tỷ tỷ nửa bước." Tô Ngưng Nguyệt nghiêm túc nói với Tô Thần.
"Ta hiểu rồi, tỷ tỷ." Tô Thần nhìn thấy vẻ mặt của Tô Ngưng Nguyệt, cầm đồ vật trong tay nhanh chóng đi tới bên cạnh. "Lần sau đừng chạy lung tung, đệ có nghe thấy không?" Tô Ninh Nguyệt dặn Tô Thần.
"Đã biết, tỷ tỷ."
Cậu ấy không biết vì sao Tô Ngưng Nguyệt lại nghiêm túc như vậy nhưng cũng không nói thêm gì vì cậu ấy biết nàng làm như thế cũng chỉ muốn tốt cho cậu ấy thôi.
"Chúng ta đi tìm gia gia trước đã.' Tô Ngưng Nguyệt quay người lại nói với Tô Thần.
"Được ạ." Tô Thân ngoan ngoãn gật đầu.
Vậy là Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần cùng nhau đi đến phòng Tô lão gia tử.
Tô Ngưng Nguyệt rất lễ phép gõ cửa.
"Gia gia, người có ở trong phòng không ạ?" Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Vào đi." Tô lão gia tử nghe thấy giọng Tô Ngưng Nguyệt như vậy hơi kinh ngạc, ông ấy không ngờ rằng Tô Ngưng Nguyệt sẽ tới.
Lúc này trong lòng ông ấy có phần vui mừng, Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Tô lão gia tử đáp thì cùng Tô Thần mở cửa đi vào.
"Sao Tô Mộc không tới vậy?" Tô lão gia tử nhìn thấy chỉ có Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Thân tới thì hỏi nàng.
"Ca ca ở nhà chăm sóc cho nương, sức khỏe của nương không tốt nên không đến." Tô Ngưng Nguyệt trả lời Tô lão gia tử.
"Sức khỏe của nương con không sao chứ?" Tô lão gia tử nói.
Nghe thấy Tô lão gia tử hỏi, Tô Ngưng Nguyệt hơi bất ngờ. Nàng không nghĩ Tô lão gia tử sẽ quan tâm đến Diêu Xuân.
"Không có gì đáng ngại, vài ngày là khỏi thôi ạ." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô lão gia tử. Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Tô lão gia tử mặc quần áo mới thì liền biết Liễu Ninh mua. Nàng biết con người Liễu Ninh dù cho bình thường có đối xử không tốt với Tô lão gia tử nhưng đến khi họ hàng thân thích đến nhà cũng sẽ đối xử tử tế với ông ấy.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy xót xa cho Tô lão gia tử nhưng cũng không nói gì thêm.
"Đây là lễ vật mà nương con mừng đại thọ cho gia gia, con sợ đại bá mẫu cầm đi mất nên con tự mình mang tới cho người, dù sao người đừng nói với đại bá mẫu." Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa để ngọc bội vào tay Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử nhìn miếng ngọc bội phát sáng óng ánh trong tay mà ngây ngẩn cả người.
"Con mua cái này sao?" Tô lão gia tử câm miếng ngọc bội nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt nói.
Nghe ông ấy hỏi thì Tô Ngưng Nguyệt gật đầu.
"Nương đã mua nó để con đem đến tặng cho người." Tô Ngưng Nguyệt trả lời.
Tô lão gia tử là một người rất rành rọt về ngọc, ông ấy biết miếng ngọc bội trên tay này nhất định là một món bảo vật quý hiếm, không biết Diêu Xuân đã mua được nó từ chỗ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận