Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 419: Ngộ Độc Và Chết (2)

Chương 419: Ngộ Độc Và Chết (2)Chương 419: Ngộ Độc Và Chết (2)
Người giúp việc ở bên cạnh thấy Hàn Mi Nhi như vậy liên bước đến cạnh nàng và an ủi.
"Hoàng hậu, người đừng lo lắng, tiểu thư hẳn là sẽ không sao đâu!"
Hàn Mi Nhi gật đầu sau khi nghe lời cung nữ nói.
"ta cũng mong và tin rằng tỷ tỷ của ta sẽ không sao đâu, nàng ấy chắc chắn sẽ bình an trở về."
Và cứ thế, Hàn Mi Nhi vẫn yêu cầu mọi người ra sức tìm kiếm tung tích Hàn Vũ Đồng.
Hàn Mi Nhi không biết rằng bây giờ, Hàn Vũ Đồng đã bị bọn bắt cóc chuyển đi nơi khác.
Hàn Vũ Đồng đưa mắt nhìn mọi nơi xung quanh mình, ánh mắt nàng dừng lại nhìn vị nam nhân.
"Đây là đâu?" Hàn Vũ Đồng không khỏi lo lắng hỏi.
Vị nam nhân lắc đầu khi nghe những gì Hàn Vũ Đồng thắc mắc.
"Ta không thể nói cho nàng biết." Vị nam nhân nói.
Hàn Vũ Đồng thở dài thật sau khi nghe những gì người đàn ông nói.
"Giữa ta và anh có mối hận gì sao? Tại sao anh lại đối sử với ta như vậy?" Hàn Vũ Đồng bất mãn nhìn người đàn ông nói.
Khi vị nam nhân thấy Hàn Vũ Đồng như vậy, hắn ta quay mặt đi và không nhìn nàng ta nữa.
"Không phải chúng ta, mà là ngươi có ích đối với chủ nhân của chúng ta." Sau khi nói điều này, vị nam nhân tỏ rõ thái độ thờ ơ với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nhìn vẻ mặt của người đó, biết rằng bản thân khó mà có thể rời khỏi đây trong một khoảng thời gian. Lúc này, Thiên Vũ Hàn cũng đã trở về cung điện của mình.
"Là ai, là ai cơ chứ? Tại sao ngươi dám làm vậy trong ngục?" Thiên Vũ Hàn tức giận thâm nghĩ.
Bởi vì khi ở Thiên Lão, Thiên Ngọc Hàn từng nhờ Tiểu Lục điều tra xem ai đã gửi đồ ăn mà tên đó đã ăn trong suốt mấy ngày hôm nay.
Sau khi biết được chút thông tin, hắn trở về cung điện. Sau khi trở lại cung, Tiểu Lục vội vàng đi về phía phòng của Thiên Vũ Hàn. Quan gia thấy vậy liện vội vàng ngăn Tiểu Lục lại.
"Ngươi đi đâu vậy?" người quản gia hỏi dò Tiểu Lục.
"Quản gia có gặp hoàng thượng không? Ta có chuyện muốn thưa với hoàng thượng." Tiểu Lục vội vàng nói với quản gia.
Quản gia lắc đầu khi nghe thấy những lời nói của Tiểu Lục.
"Không, hoàng thượng không có trong phòng." Người quản gia nói.
"Vậy hoàng thường có thể đi đâu được chứ”"
"Dù sao ta cũng không biết, chỉ biết hoàng thượng không có trong phòng." Quản gia nói với Tiểu Lục.
"Được rồi." Nghe quản gia nói vậy, Tiểu Lục liền thở dài.
"Quản gia, đợi khi ông gặp được Vương gia nhất định phải nói cho Vương gia, Tiểu Lục đang tìm ngài ấy". Quản gia nghe Tiểu Lục nói như vậy gật đầu.
"Biết rồi".
Tiểu Lục nói xong liền trở về phòng của mình, lúc này Thiên Vũ Hàn đã ôm lấy con thỏ nhỏ lập tức rời khỏi vương phủ.
Thiên Vũ Hàn muốn đi cho khuây khỏa, lúc này Thiên Vũ Hàn cũng không biết có chuyện gì khiến tâm trạng chán nản lạ thường. "Ngay từ đầu ta vốn không nên trở về!" lúc này trong lòng Thiên Vũ Hàn đang suy nghĩ.
Yên Nhi không có nghĩ đến một mình ra ngoài thư giãn tự nhiên lại gặp được người mà mình mong nhớ ngày đêm, người đó chính là Thiên Vũ Hàn.
Khi Yên Nhi nhìn thấy Thiên Vũ Hàn nàng ta đã lén lút đi theo sau Thiên Vũ Hàn nhưng tuyệt đối không gọi Thiên Vũ Hàn.
"Không biết vị công tử này muốn đi đâu?" Yên Nhi lúc này nghĩ trong đầu.
Yên Nhi vô cùng vui mừng đợi lâu như vậy cuối cùng cũng đợi được Thiên Vũ Hàn.
Yên Nhi vừa nghĩ vừa đi theo Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn ôm con thỏ nhỏ đi đến một nơi tuyệt đẹp.
Khi Yên Nhi đi theo Thiên Vũ Hàn, nàng ta đã bị thu hút bởi phong cảnh xinh đẹp xung quanh.
Nhìn thấy khắp nơi đều là hoa tươi, sau khi đến đây Thiên Vũ Hàn liên thả con thỏ nhỏ xuống.
Con thỏ nhỏ dường như cũng rất thích nơi này, nhìn thấy vừa xuống liền khỏe mạnh hoạt bát vui vẻ nhảy tới nhảy lui.
Yên Nhi muốn đi lên trước nói chuyện với Thiên Vũ Hàn, khi Yên Nhi nhìn thấy dáng vẻ Thiên Vũ Hàn như vậy nàng ta lấy hết can đảm đi về phía Thiên Vũ Hàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận