Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 942: Sự Thật Việc Mang Thai (1)

Chương 942: Sự Thật Việc Mang Thai (1)Chương 942: Sự Thật Việc Mang Thai (1)
Ông trời luôn đùa giỡn với con người, người không muốn gặp lại một lần nữa chạm mặt, bên cạnh Lý Phương Ngưng lúc đó không có một ai.
Lý Phương Ngưng muốn trốn đi, nhưng Thường Viễn nhanh chóng túm lấy tay nàng ta, hai người cứ như vậy mà không nói gì một lúc lâu, sau đó lại một lần nữa mỗi người một ngả.
Cũng không biết là Lý Phương Ngưng nói những gì với Thường Viễn, nhưng từ đó trở đi thì không bao giờ đi tìm Lý Phương Ngưng nữa, Lý Phương Ngưng cũng thường xuyên lơ đãng, cuộc sống bình thường vẫn bị phá vỡ.
Dương Thạc biết Lý Phương Ngưng gặp Thường Viễn nhưng không làm gì Lý Phương Ngưng, chỉ giam lỏng nàng ta ở trong viện của mình thôi.
Còn Thường Viễn ở bên ngoài thì bị truy sát, nhưng Thường Viễn may mắn thoát được lần truy sát này và thành công gia nhập đội ngũ ngự lâm quân.
Lần gặp lại tiếp theo chính là trên đường đi tuyển phi, lân đó Lý Phương Ngưng đã mắc vào một âm mưu cực lớn, bị mắc kẹt trong kiếm trận không cách nào thoát ra được, là Thường Viễn xuyên qua cơn mưa kiếm, lao tới trước mặt nàng ta và đưa nàng ta ra ngoài.
Lý Phương Ngưng lúc đó có chút động lòng, nhưng bây giờ đã là lúc tuyển phi, nàng bước vào hoàng cũng đã như ván đã đóng thuyền rồi, nàng ta và hắn ta đã không còn sự lựa chọn nào khác rồi.
Hơn nữa bây giờ nàng ta đã sống quen cuộc sống ăn sung mặc sướng rồi, bảo nàng ta phải trở về cái thời ăn không đủ no mặc không đủ ấm là chuyện không thể, chỉ có thể như bây giờ, tiếp tục đi theo con đường sai trái. Không thể quay đầu lại.
Nàng ta lại một lần nữa làm tổn thương hắn ta, hắn ta đang hoang phí sự tôn nghiêm có hạn của mình. Kết cục cuối cùng cũng là không thể tránh khỏi, hắn ta lại một lần nữa rời xa nàng ta, và từ đó vê sau không còn gặp lại hắn ta nữa. Lần này nàng ta đã hoàn toàn đánh mất hắn ta rồi.
Sau đó thì Lý Phương Ngưng trở thành Dật phi, dè nén sự dịu dàng trong lòng mình vào nơi sâu nhất trong tim, trở nên tăm tối.
Dật phi cũng trở thành Dật phi của bây giờ, chiến đấu hết mình ở trong cung để lên kế hoạch vì lợi ích lớn nhất của gia đình của mình.
Nhưng có lẽ ông trời muốn người ta phải chịu nhiều kiếp nạn, khi Thường Viễn hoàn toàn quên đi Lý Phương Ngưng thì hai người lại một lần nữa gặp nhau.
Có điều lần này khi Dật phi trong tình huống hoạn nạn, Thường Viễn lúc đó nhìn thấy người đang cọ sát ở trong lòng mình, ngọn lửa trong lòng không thể nào kìm nén được.
Từ xa có một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Không phải ngươi vẫn luôn nghĩ tới nàng ta sao?”
Nói xong câu này liền rời đi, không chút lưu luyến, Thường Viên nhìn người ở đẳng xa kia, nhìn không chớp mắt, người đàn ông này chính là chủ nhân của thiên hạ, Thiên Vũ Hàn.
Nữ nhân lại không ngừng cọ xát ở phía dưới cơ thể, Thường Viễn cũng không nhịn được nữa, dù sao thì nữ nhân trong lòng luôn thâm thương trộm nhớ bây giờ đang ở ngay bên cạnh mình, bây giờ mà không có động thái gì nếu không phải là không làm gì được thì là không yêu nàng ta như trong tưởng tượng của mình.
Cảnh xuân đêm nay là vô tận, đến khi trời hửng sáng Thường Viễn mới rời đi, thật ra hắn ta không muốn rời đi nhưng hắn ta cũng biết là nếu không rời đi thì sẽ có hậu quả như thế nào.
Vì để không gây thêm phiên phức cho nàng ta, cuối cùng Thường Viễn chỉ có thể rời đi. Nhưng mà rời đi như vậy sẽ sinh ra nhiều sự hiểu lầm, Dật phi tưởng rằng đó là Thiên Vũ Hàn lâm hạnh với mình, tia sáng cuối cùng trong lòng cũng bị dập tắt.
Sau này Dật phi phát hiện mình đã có thai, bao nhiêu tâm tư từng đè nén trong lòng mình toàn bộ trỗi dậy.
"Thế thì cũng có nghĩa là đứa bé trong bụng của Dật phi là của Thường Viễn sao?" Tô Ngưng Nguyệt hoài nghỉ nói.
"Đúng, đứa con trong bụng Dật phi là của Thường Viễn." Thiên Vũ Hàn đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận