Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 724: Thuốc Cao Bôi Trên Da Chó (2)

Chương 724: Thuốc Cao Bôi Trên Da Chó (2)Chương 724: Thuốc Cao Bôi Trên Da Chó (2)
"Vâng, Đường công tử, nô tỳ nhất định sẽ báo lại cho tiểu thư nhà ta." Tiểu Linh nhìn Đường Ý lưu luyến bước đi, chờ khi hắn ta đã đi rồi Tiểu Linh rốt cuộc không nhịn cười, nàng ấy sống lâu như vậy, lần đầu gặp được người mặt dày vô sỉ như vậy.
Tiểu Linh đi vào trong phòng ngủ, Tô Ngưng Nguyệt vốn dĩ nên ngủ đang ghé vào đầu giường xem thoại bản, nhìn thấy Tiểu Linh đi vào, không ngẩng đầu lên hỏi: "Đuổi đi rồi?"
"Đã đi rồi, sao tiểu thư lại biết ý đồ của hắn ta? Vị công tử này thật đúng là thú vị."
Tô Ngưng Nguyệt lật sách, sau đó nói: "Tiểu Linh, ngươi cảm thấy Đường công tử thế nào?"
"Tự xưng là tài tử phong lưu, nhưng chắc hắn ta cũng chỉ có hai chữ phong lưu thôi. Mùa đông còn cầm theo cây quạt, nô tỳ thật muốn hỏi xem hắn ta không lạnh sao?"
Tô Ngưng Nguyệt liền bật cười, lời này Tiểu Linh nói không sai chút nào.
Nàng đóng sách lại, sau đó nhìn bầu trời bên ngoài, nói: "Ôm bình sương sớm kia, chúng ta đến Tạ gia. Hiện tại vừa vặn trời đẹp, trăng cũng chưa lặng."
Tiểu Linh giúp Tô Ngưng Nguyệt mặc áo choàng, để nàng ấm áp, khi mọi việc đã chuẩn bị xong, nàng ấy mới dám để Tô Ngưng Nguyệt ra ngoài.
Tô Ngưng Nguyệt tới Tạ gia, lúc này trong nhà chỉ có một mình A Hân ở trong nhà, những người khác đều đang làm việc, đọc sách, A Hân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt tới cũng rất vui vẻ, một mình ở trong nhà đều sẽ rất buồn.
A Hân đem than Tô Ngưng Nguyệt đưa tới châm lên, sau đó mới tiếp đón nàng ngồi xuống. Tô Ngưng Nguyệt thấy nàng ta là nhìn thấy mình tới mới đem than lấy ra dùng, có thể thấy được, ngày thường bọn họ tiết kiệm bao nhiêu. Hôm qua lạnh như vậy, họ không đốt than sao?
Tô Ngưng Nguyệt hỏi A Hân/A Hân tẩu, tối hôm qua lạnh như vậy, mọi người đều không có đốt than sao?"
A Hân lắc lắc đầu,"Tuy rằng ngươi cho chúng ta than, nhưng mà vẫn là nên dùng tiết kiệm chút, những lúc còn lạnh hơn hôm qua chúng ta còn chịu đựng được."
Tô Ngưng Nguyệt thật sự không thể nghe được nữa, liền đổi đề tài, nói chuyện về hài tử trong bụng nàng ấy, nhắc tới đứa bé vẻ mặt A Hân liên hạnh phúc ngọt ngào.
Sau đó còn cầm lấy vải trong sọt kim chỉ, nói: 'Ít nhiều nhờ có vải hôm qua ngươi đưa, bà bà nói, cuối cùng cũng có thể làm chút quân áo ấm áp cho đứa trẻ."
Tô Ngưng Nguyệt thật là không đành lòng nghe tiếp, Tạ gia có Tạ Hồi giúp đỡ mới sống như vậy, vậy những người khác, không phải càng sống không khá hơn chút nào sao.
Tô Ngưng Nguyệt có lòng giúp bọn họ thay đổi, cái khác không nói, tốt xấu gì ít nhất phải có căn nhà ấm áp một chút. Bằng không người nơi này không biết làm sao có thể sống sót.
Tô Ngưng Nguyệt nhớ tới phương pháp chế than, lại nói, chỉ cần có cây cối, còn sợ làm không ra than sao?
Qua hôm qua, nàng có thể thấy được, Tổng tham mưu nơi này còn xem như là quan tốt có chút lương tâm, ít nhất sẽ không vô duyên vô cớ giết người, cũng sẽ không có người vô duyên vô cớ bị đánh chửi. Hơn nữa, Tạ gia cũng khen ngợi ông ta rất nhiều.
Tô Ngưng Nguyệt muốn đem biện pháp nói với Tổng tham mưu, cái khác không nói, ít nhất làm người ở đây đều có than để đốt, nếu có khả năng làm ra than để bán, vậy cái này mọi người liền có nguồn thu nhập. Tô Ngưng Nguyệt vừa đi vừa nghĩ, cho nên có chút không chú ý, đúng lúc này, phía sau có người kêu lên: "Tô tiểu thư, chờ tại hạ."
Tô Ngưng Nguyệt cùng Tiểu Linh nhìn thoáng qua nhau, đều từ trong ánh mắt nhau nhìn thấy: "Miếng thuốc cao dính chó này sao lại tới nữa?"
Tuy rằng trong lòng Tô Ngưng Nguyệt nghĩ như vậy, nhưng mà trên mặt vẫn cười.
Đường Ý hỏi: "Sao Tô tiểu thư lại ở chỗ này?"
"Đây là nhà thế bá của ta, lần này tới đây chính là để xem thế bá, vừa mới từ trong nhà bọn họ ra tới."
Đường Ý nhìn tòa nhà mà nàng vừa ra tới, hỏi: 'Ngươi quen biết Tạ gia sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận