Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 750: Nhớ Lại (1)

Chương 750: Nhớ Lại (1)Chương 750: Nhớ Lại (1)
Mà nam hài tử kia, chính là hắn, nói đúng hơn, là hắn lúc còn nhỏ, nữ hài tử, chính là Tô Ngưng Nguyệt lúc nhỏ, có lẽ Trương Nghiêm đã nói đúng, hắn thật sự thích Tô Ngưng Nguyệt, nhưng lại quên những chuyện xảy ra trước kia.
Sau đó, hắn lại thấy nam hài tử kia dỗ nữ hài tử ngủ, đợi đến khi mặt trời vừa ló dạng, nam hài tử mới bò lên giường, trìu mến sờ mặt nàng, rồi lưu luyến rời đi.
Hắn đi theo nam hài tử, sau đó thấy được hắn thống lĩnh đội quân dẹp loạn. Vì bản thân phán đoán sai lầm, mà hắn và các tướng sĩ thất lạc nhau, sau đó bị người của địch phát hiện, vì thế hắn phải nhảy xuống nước. Lúc đầu cho rằng bản thân chắc chắn sẽ chết nhưng không ngờ lại được một người cứu lên bờ. Hắn nghiêm túc nhìn vê phía người kia, không phải là Hoàng hậu của mình sao?
Nàng cứu hắn mang trở về tộc Tiên Bi, nhưng điểm đặc biệt là, hắn lúc này đang hôn mê sao có thể cử động, nhưng bọn họ lại không thấy hắn.
Hắn nghe được Hoàng hậu mình nói chuyện với một nam nhân: "Thôi Nham ca ca, ta không làm như vậy có được không?”
Thôi Nham, chính là nam nhân phát động cuộc phản loạn ở phía Tây Bắc. Không ngờ, Hoàng hậu thật sự giống như lời Thục phi nói, là vì tên phản đồ Tây Bắc mới lên làm Hoàng hậu cho mình.
Thôi Nham ôm lấy nàng ta, an ủi nói: "Nàng nghe lời ta, ta cần nàng ở bên cạnh hắn, nàng báo tin cho ta, đến lúc đó, chỉ cần chúng ta thắng, ta liền phong nàng làm Hoàng hậu, không phải rất tốt sao?"
Nữ nhân kia hai mắt đẫm lệ, vẫn là giãy giụa nhưng không đấu lại ý chí của nam nhân, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu.
Thiên Vũ Hàn lúc này sao có thể không hiểu, vị Hoàng hậu hắn yêu mến vô cùng, gặp được nàng ta căn bản là do nàng ta cố ý làm, cho nên, những tình cảm vụn vặt kia, thật ra đều có tính toán, đều do mình, cho tới bây giờ mới nhìn rõ hết thảy mọi chuyện.
Hắn lại nhìn thấy, mình trong mộng quên đi hết tất cả mọi chuyện, trơ mắt nhìn bản thân trong mộng ân ái với Hoàng hậu, trơ mắt nhìn Hoàng hậu mặt ngoài ân ái cùng mình, nhưng sau lưng, vẫn luôn liên lạc với Thôi Nham.
Cuối cùng, hắn vẫn đánh bại Thôi Nham, nhưng Hoàng hậu lại ngồi ở bia mộ Thôi Nham, âm thâm thề: "Thôi Nham ca ca, chàng yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho chàng."
Nghe được lời này, trong lòng Thiên Vũ Hàn một mảnh lạnh giá. Hắn nhìn thấy nữ nhân kia với với con hắn: "Hài tử, phụ thân ngươi đã chết, ngươi phải nhớ kỹ, người kia không phải phụ thân của ngươi, hắn là kẻ thù giết cha ngươi, nhớ kỹ, sau này ngươi nhất định phải báo thù cho phụ thân ngươi."
Cho tới thời khắc hiện tại, hắn mới biết được, tất cả những lời Thục phi nói đều là thật, nàng ta không lừa gạt mình.
Hắn đột nhiên thức dậy từ trong mộng, chỉ nghe được giọng nói của Trương Nghiêm.
Giọng nói kinh ngạc vang lên: "Thái y thái y, bệ hạ tỉnh rồi."
Sau đó đỡ Thiên Vũ Hàn dậy, nói: '"Bệ hạ, người vẫn ổn chứ. Người có việc gì nhớ phải nói với nô tài."
Thiên Vũ Hàn cảm giác trong cổ một mảnh khô khốc, sau đó nói: "Trương Nghiêm, rót cho trãm cốc nước."
Trương Nghiêm rót một cốc nước lớn cho Thiên Vũ Hàn uống, đúng lúc, thái y cũng bước vào, ông ta bắt mạch cho Thiên Vũ Hàn, sau đó nói: "Bệ hạ đã không có chuyện gì, khoảng thời gian này chỉ cần chú ý ăn uống thôi."
Trương Nghiêm ở bên cạnh nghiêm túc nghe, nhẹ gật đầu, sau khi thái y đi, Thiên Vũ Hàn hỏi: "Trãẫm hôn mê mấy ngày rồi?"
"Hôm đó bệ hạ ở trong phủ An Thân vương đụng phải hòn đá, vết thương rất lớn, sau đó bệ hạ hôn mê, đến bây giờ đã là ba ngày rồi."
Trương Nghiêm bị dọa cho sợ, Thiên Vũ Hàn hôn mê mấy ngày, trong triêu đình cơ bản đều hỗn loạn, may mắn có Tô gia Tạ gia còn có Chu gia chống đỡ, nếu không, bây giờ không biết loạn như thế nào rồi.
"An Thân vương đâu?" Thiên Vũ Hàn đột nhiên hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận