Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 872: Kết Thúc Cung Yến (1)

Chương 872: Kết Thúc Cung Yến (1)Chương 872: Kết Thúc Cung Yến (1)
Dật phi càng nghĩ càng khó chịu, càng căm hận Tô Ngưng Nguyệt hơn. Tô Ngưng Nguyệt, ngươi đắc ý không được bao lâu đâu, ta không đối phó được ngươi, nhưng vẫn còn có người khác, người đó vẫn luôn yên lặng dõi theo ngươi, chỉ cần ngươi để lộ ra sơ hở thôi, người đó lập tức sẽ cho ngươi một đòn trí mạng.
Trong lúc Dật phi ngẩn người, không biết làm sao Tô Ngưng Nguyệt lại đi tới trước mặt Dật phi, Dật phi khôi phục tinh thần, nhìn chằm chằm vào Tô Ngưng Nguyệt, khó hiểu nhìn nàng, sao nàng lại đến trước mặt nàng ta rồi?
Thiên Vũ Hàn nhìn hành động của Tô Ngưng Nguyệt, thấy nàng đi vê phía Dật phi, hắn lập tức cảm thấy không ổn, bước nhanh đến bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt, ôm lấy bả vai nàng, không cho nàng có thêm bất cứ hành động nào khác.
Tô Ngưng Nguyệt đang muốn hành động, đột nhiên bị một người ngăn lại, trong lòng không vui vẻ, quay đầu lại nhìn xem là ai đang ngăn cản nàng, nàng phải dạy dỗ hắn một trận, xem thử về sau hắn còn dám ngăn cản nàng hay không.
Sau khi quay đầu, nàng nhìn thấy một gương mặt tuấn tú vô địch, vẻ mặt lạnh lùng, không có bất kỳ biểu cảm gì thừa thãi, ánh mắt sâu thắm khó đoán. Khiến người khác không ra bất cứ tình cảm nào, ngũ quan của hắn kết hợp lại, quả thật có thể nói là tuấn mỹ vô song.
Tô Ngưng Nguyệt đang định giáo huấn người nào đó một trận, nhưng khi trông thấy nam tử như vậy, ngay lập tức nàng vứt suy nghĩ vừa rồi sang một bên, mỉm cười nhìn Thiên Vũ Hàn, mặt đầy suy nghĩ đen tối.
Thiên Vũ Hàn đang lo sợ nàng sẽ tranh luận âm ï, quyên cước đấm đá hắn, cho nên hắn đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng đợi nửa ngày hắn cũng không thấy Tô Ngưng Nguyệt có hành động gì, hắn cúi đầu nhìn, lập tức phát hiện ra vẻ mặt ngây ngốc của Tô Ngưng Nguyệt đang nhìn chằm chằm vào hắn, thậm chí nước miếng của nàng sắp chảy ra rồi. Thiên Vũ Hàn bất đắc dĩ cười, hắn quên mất, sau khi Tô Ngưng Nguyệt uống rượu vào là không nhớ rõ bất kỳ chuyện gì, chỉ khi nào nhìn thấy nam tử tuấn tú, khôi ngô mới có thể yên lặng được. Mỗi lần nàng uống say, hắn đều phải dùng gương mặt này để dỗ nàng.
Hắn cũng không ngờ rằng, gương mặt này của hắn còn có tác dụng như vậy, sao hắn lại quên mất điều này chứ!
"Nguyệt Nguyệt, nàng có muốn đi với ta không?" Thiên Vũ Hàn cúi đầu nhìn đôi mắt lấp lánh tựa như chứa đầy sao trời kia. Giọng nói trâm thấp, thanh âm từ tính, ôn nhu như vậy nói với Tô Ngưng Nguyệt, quả thực nàng không có chút sức chống cự nào cả, trực tiếp gật như gà mổ thóc, cứ gật liên tục.
Thiên Vũ Hàn liêu mạng nhịn cười, nàng như vậy thật là đáng yêu, hắn nhịn không được muốn xoa nắn khuôn mặn của nàng.
Dật phi ở bên cạnh ngây ngốc nhìn Tô Ngưng Nguyệt đi đến trước mặt nàng ta, sau đó Thiên Vũ Hàn cũng đi đến bên cạnh nàng ta, nhìn thấy hắn ngăn cản Tô Ngưng Nguyệt, nàng ta cho rằng hắn muốn bảo vệ nàng ta. Nhưng nàng ta còn chưa kịp vui vẻ, thì nhìn thấy vẻ mặt sủng ái của Thiên Vũ Hàn nhìn Tô Ngưng Nguyệt, nháy mắt trái tim nàng ta như chìm xuống đáy vực.
Có vẻ lúc này mọi người bên dưới mới chú ý tới bọn họ bên trên, thế là có người lên tiếng hỏi: "Hoàng thượng, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Thiên Vũ Hàn nói nhỏ bên tai Tô Ngưng Nguyệt: "Nàng ngoan ngoãn ở đây, một lát nữa ta sẽ đi theo nàng, thế nào?" Giọng nói trầm thấp, từ tính vang lên bên tai Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy lỗ tai mình cũng muốn mang thai, làm sao mà không vui vẻ cho được, trực tiếp gật đầu đồng ý.
Thiên Vũ Hàn cười dịu dàng nhìn nàng, ôm eo nàng xoay người, trở lại chỗ ngồi. Điều khác biệt là Tô Ngưng Nguyệt ôm cổ Thiên Vũ Hàn, ngồi ở trên đùi Thiên Vũ Hàn, nhưng Thiên Vũ Hàn lại không hề có bất kỳ phản ứng nào, sắc mặt hắn vẫn hờ hững, không có biểu tình gì đặc biệt. Tô Ngưng Nguyệt vùi đầu trước ngực Thiên Vũ Hàn, cho nên mọi người không thấy rõ vẻ mặt của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận