Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 598: Hôn Sự (2)

Chương 598: Hôn Sự (2)Chương 598: Hôn Sự (2)
"Ta nói cho nàng biết, nàng là hoàng hậu, vì hàm tước này và nể mặt phụ thân của nàng, ta cảnh cáo nàng, nàng là thê tử của trẫm, sau khi nàng chết sẽ được chôn cất trong phần mộ của hoàng gia, nếu như nàng một mực lo lắng cho nhà mẹ đẻ của nàng, thì trãm phải xem xét xem có nên đổi một hoàng hậu khác hay không rồi. Trẫm hy vọng, đây là lân đầu và cũng là lần cuối."
Nói xong liền rời đi không cả ngoảnh đầu lại, hoàng hậu vẫn ở trong phòng vẫn đứng yên tại chỗ, sau đó ngồi bệt xuống đất.
Cung nữ theo hầu ở bên ngoài cũng không biết, hoàng hậu nói cái gì mà khiến hoàng thượng tức giận như vậy.
Từ lần trước, Tô Ngưng Nguyệt bất ngờ mua về mấy miếng ngọc thạch, sau đó có được một viên đá năng lượng, theo những gì hệ thống không gian nói thì đá năng lượng có thể duy trì không gian được 20 năm, nhưng tới thời hạn 20 năm mà vẫn chưa tìm thấy viên tiếp theo thì không gian của mình sẽ bị đóng lại.
Mặc dù thời gian 20 năm vẫn còn rất dài, vì thế bản thân cũng không cần phải tìm kiếm đá năng lượng quá gấp gáp, nhưng vẫn phải đề phòng tìm ra nó trước, tìm trước nhất định sẽ không sai.
Vì thế, Tô Ngưng Nguyệt nghĩ xem mình có nên mở một xưởng ngọc thạch không, dù sao thì ngọc thạch là món đồ mà đời sau ai ai cũng yêu thích, giá cả thì vô cùng cao. Hơn nữa, mình còn có thể tìm ra đá năng lượng ở trong đống ngọc thạch, một mũi tên trúng hai đích, chẳng phải là quá tuyệt hay sao?
Nhưng, việc mở một xưởng ngọc thạch không hề đơn giản như vậy, tạm thời không nói đến chuyện lấy đâu ra nhiều tiên như vậy, hơn nữa là nếu như thật sự muốn mở một xưởng ngọc thạch thì nhất định phải cho một mỏ ngọc thạch, nhưng chỉ dựa vào năng lực của một mình mình, đợi đến khi mọi người đều biết tới giá trị của ngọc thạch rồi thì mình nhất định không thể giữ được hầm mỏ, vì thế, nếu như thật sự muốn mở xưởng ngọc thạch thì nhất định phải tìm được một người để hợp tác.
Sau khi ăn tối xong, Tô Ngưng Nguyệt vẫn quyết định nói ra ý định của mình cho mọi người biết, nàng lấy ngọc thạch tử trong phòng ra, sau đó nói với Tô lão gia tử, Diêu Xuân và cả Tô Mộc: "Gia gia, nương, đại ca, con quyết định mở một xưởng ngọc thạch."
"Xưởng ngọc thạch?" Nghe thấy lời nói của Tô Ngưng Nguyệt, Tô Mộc là người đầu tiên đưa ra câu hỏi.
"Đúng vậy, xưởng ngọc thạch, chính là dùng chỗ ngọc thạch mà con mua về, điêu khắc thành vòng đeo tay, bông tai, trang sức trên đầu, và cả phụ kiện thắt lưng hoặc là dây chuyền."
Tô Ngưng Nguyệt giải thích với mọi người.
Diêu Xuân là người đầu tiên phản đối, bà ấy nói: "Không được, ta không đồng ý, chỉ vì mấy hòn đá dở hơi này mà con lại muốn mở một nhà xưởng, mặc dù trong nhà chúng ta cũng có tiền, nhưng cũng không phải là để cho con tiêu như vậy. Ngưng Nguyệt, nương biết là con có ý tưởng, chủ ý con nghĩ ra có thể kiếm được tiền, nhưng bây giờ tuổi con vẫn còn nhỏ, con quản lý một nhà xưởng là đủ rồi, những việc khác con không cần phải nghĩ đến nữa."
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy sự phản đối của Diêu Xuân thì cũng không bất ngờ, bởi vì nàng cũng xem như là hiểu được tính tình của người mẫu thân này của mình, vì thế nàng cũng không nói gì, sau đó hỏi Tô lão gia tử và cả Tô Mộc: "Gia gia, ca ca hai người nghĩ sao?”
Tô Mộc nhìn muội muội của mình, quả thật là làm gì có đứa trẻ 10 tuổi nào mà suốt ngày nghĩ đến việc mở cửa hàng để kiếm tiền đâu chứ, sự ngây thơ trẻ con của một bé gái đã không còn nữa, cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn là không được rồi. Vì thế lần này Tô Mộc đứng cũng chiến tuyến với mẫu thân của mình: "Ngưng Nguyệt, muội chỉ là một cô bé, đừng lo lắng quá nhiều chuyện, nhà này vẫn còn có ta, còn có gia gia, có tệ đến đâu thì cũng còn có Tiểu Thần, bọn ta đều là nam nhân, nuôi sống gia đình là trách nhiệm của bọn ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận