Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 956: Tin Đồn Lại Nổi Lên (2)

Chương 956: Tin Đồn Lại Nổi Lên (2)Chương 956: Tin Đồn Lại Nổi Lên (2)
"Sau đó Carl cũng bình tĩnh lại, hình như là hắn ta tính kế hại hoàng hậu nương nương, trong đó còn nhắc tới là muốn người hiểu nhâm hoàng hậu nương nương, sau đó thì người mặc đồ đen kia rời đi, thân có đi theo hắn ta thì phát hiện ra cuối cùng hắn ta đi vào Thần Vương phủ, thần đang định tiếp tục đi theo thì đột nhiên Thần Vương xuất hiện, ngày ấy hình như là phát hiện ra thân nên thân không đi theo người kia nữa." Người mặc đồ đen tiếp tục nói.
"Thân Vương?" Lúc Thiên Vũ Hàn nghe thấy hai chữ này thì ngẩng đầu lên nhìn về phía người mặc đồ đen, trong ánh mắt mang theo sự lạnh lùng, sự lạnh lẽo trong đôi mắt dường như có thể làm người ta tê cóng.
Người mặc đồ đen như thể không cảm nhận được vậy, trầm giọng nói: "Vâng."
Thiên Vũ Hàn đột nhiên nhếch lên một nụ cười lạnh, Thiên Vũ Trạch, ngươi tốt nhất là đừng giống như những gì trong tưởng tượng của ta, nếu không sự lương thiện cuối cùng của ta cũng sẽ bị phai mờ, đừng có giẫm lên giới hạn cuối cùng của ta.
Đêm hôm nay, ánh trăng bị mây đen che phủ, chỉ có tiếng gió gào thét không ngừng, báo hiệu một đêm không yên ổn.
Trong phòng của Carl, đêm đó ánh đèn sáng trưng, Carl nhìn thứ ở trên bàn, để lộ ra một nụ cười, lần này để xem Tô Ngưng Nguyệt ngươi còn chạy đường nào.
Tới sáng ngày hôm sau, tin đồn vốn dĩ đã lắng xuống lại một lần nữa bùng lên, thậm chí là có chiều hướng nghiêm trọng hơn.
Bây giờ khắp những đường lớn ngõ nhỏ đều đang bàn tán về lời đồn liên quan đến Tô Ngưng Nguyệt và Carl.
"Này! Các ngươi đã nghe gì chưa? Tên Carl kia hình như không cẩn thận lỡ miệng nói ra rồi, nói là đương kim hoàng hậu nương nương đã làm việc kia với hắn ta rồi." Trong một quán trà, một người nói, nước bọt bắn tùm lum, cũng thèm chú ý đến người bên cạnh, đang vui vẻ nói về phát hiện mới nhất của mình.
"Vậy sao? Ta cũng vậy. Đây là một tin đồn lớn đấy." Người ngồi trên một bàn trà khác nghe thấy người kia nói vậy cũng đáp lại.
"Cái gì! Nghe nói hai người đó đã tư thông với nhau rồi. Bệnh kia của hoàng thượng không phải đã vô phương cứu chữa rồi sao, hai người có khả năng là đã tự quyết định chuyện cả đời rồi, chỉ chờ hoàng thượng..." Một người khác nói tiếp.
"Không đúng, không đúng, có khả năng là bệnh của hoàng thượng cũng là do bọn họ lên kế hoạch. Chỉ đợi..." Một người khác nói, có điều nói đến cuối cùng thì có hơi thấp giọng, như thế vẫn kiêng ky cái gì đó.
"Những điều các người nói là thật sao? Có chứng cứ gì không." Có một tiểu sinh con khá trẻ nói. Có chủ hoài nghi.
Những người kia đều nhìn về phía người đó, người này vẫn không biết sao lại thiển cận như vậy.
"Ngươi không biết đấy thôi, sáng sớm hôm nay tên Carl kia không cẩn thận đánh rơi món đồ riêng tư của hoàng hậu nương nương, bên ngoài có bao nhiêu người như vậy, đều nhìn thấy cả rồi, bây giờ hẳn là đã có thể xác định được một quan hệ của hoàng hậu với cái tên Carl kia rồi." Một người đàn ông cường tráng râu ria xôm xoàm lên tiếng.
"Ồ, thế các người cũng nghe thấy sao?" Thiếu niên kia tiếp tục hỏi.
"Là ta nghe nói vậy.' Một người đáp.
“Ta cũng nghe nói vậy."
Càng ngày càng nhiều người, tất cả đều không tận mắt nhìn thấy, chỉ là nghe nói, vậy thì bọn họ nghe được bằng cách nào?
"Vậy thì sao các người biết chứ?" Thiếu niên kia tiếp tục hỏi.
"Ơ, ngươi nói cái đó à, hôm nay ta nhìn thấy một tờ giấy ở trước cửa nhà, bên trên có đủ các loại thuyết từ, vốn dĩ ta cũng không tin, nhưng vừa ra khỏi cửa thì thấy bọn họ đều đang nói về chuyện này, thế còn không phải là thật, vậy thì còn có có thể là giả được sao?" Vẫn là người đàn ông vạm vỡ kia thẳng thắn trả lời.
" Hóa ra là như vậy." Thiếu niên bỗng nhiên hiểu ra nói.
Thiếu niên dần rút ra khỏi đám người đang bàn tán sôi nổi, đợi đến khi tháo mặt nạ ra, bất thình lình là khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận